Chúa Giêsu, thật là Đấng đã đến

Thứ bảy - 13/12/2025 05:37 | Tác giả bài viết: Petrus.tran |   14
“Thưa Thầy, Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác?” (x.Mt 11, 3).

Chúa Nhật III – MV – A
Chúa Giêsu, thật là Đấng đã đến

SnTM 131225a


“Dương trần đã vang lên bài thánh ca. Mùa đông năm ấy Chúa sinh vì ta. Năm ấy không xa bây giờ. Vào một mùa Giáng Sinh xưa. Nửa đêm đi lễ anh đưa.”

Những dòng chữ trên đây, là một phần trích đoạn của bản nhạc có tên “Lời Con Xin Chúa” - tác giả: Lê Kim Khánh.
Đúng… đúng là những ngày hôm nay, “dương trần” nơi chúng ta đang sống, đã “vang lên (những) bài thánh ca”, những bài thánh ca nói đến việc Chúa Giêsu giáng trần. Và, chúng ta có thể nói, mà không sợ sai, đó là: sẽ có không ít bạn trẻ (nữ): “nửa đêm đi lễ anh đưa.”

Đi lễ… nửa đêm đi lễ “anh hay em” đưa… quan trọng lắm, có phải thế không, thưa quý bạn!

Tuy nhiên, quan trọng hơn, đó là chúng ta đừng xem sự kiện Chúa Giêsu giáng trần như là: “một biến cố đã đi vào lịch sử giống như mọi ngày sinh của người đời, mà dần dà chỉ còn là một ký ức.”

Cố Giáo Hoàng Gio-an Phao-lô II, trong bài giảng cử hành thánh lễ Giáng Sinh nửa đêm (khi ngài còn tại thế) đã có lời khuyên, như thế.

Trong bài giảng, ngài Gio-an Phao-lô II, còn thêm lời chia sẻ, lời chia sẻ, rằng: “Một Người Con đã được ban cho chúng ta. Đây là một biến cố đã xảy ra (hơn) hai ngàn năm, nhưng không được coi là một sự kiện quá khứ. Ngày sinh này thuộc về chúng ta hôm nay, ngày mai và suốt mọi thời. Một lần nữa, chúng ta hãy lãnh nhận quà tặng này.”

Một biến cố đã-xảy-ra-hơn-hai-ngàn-năm, nhưng “năm ấy không xa bây giờ” thế nên chúng-ta-phải-lãnh-nhận-quà-tặng-này.

Chúng ta phải lãnh nhận quà-tặng-này, bởi vì Chúa Giêsu, theo Tin Mừng thánh Gio-an cho biết: “(Người) là ánh sáng thật, ánh sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người. Người ở giữa thế gian, và thế gian đã nhờ Người mà có… Người đã đến nhà mình… những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người, thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa” (x.Ga 1, 9-10).

Chính Chúa Giêsu bằng nhiều cách, lúc thì trực tiếp, lúc thì gián tiếp, khẳng định “Người đã đến”.

Vâng, Chúa Giêsu đã (gián tiếp) nói điều này trong một dịp ông Gio-an Tẩy Giả sai các người môn đệ tìm đến mình để hỏi cho ra lẽ, rằng: “Thầy có thật là Đấng phải đến?”

Sự việc này được ghi trong Tin Mừng thánh Mát-thêu. (x.Mt 11, 2-11).

**
Tìm về Tin Mừng thánh Mát-thêu, chúng ta được biết: “Ông Gio-an lúc đó đang ngồi tù”. Lý do bị tù là bởi ông đã ngăn cản bạo chúa Hêrôđê không được phép lấy một người phụ nữ, vì người phụ nữ ấy chính là “vợ ông Philipphê anh của nhà vua” (x. Mt 14, 3-4). Vua Hêrôđê không hài lòng sự can gián của ông nên đã “bắt ông tống ngục”.

Đang-bị-tống-ngục, nhưng ông Gio-an vẫn có thể “nghe biết những việc Đức Kitô làm.” Những-việc-Đức-Kitô-làm đã khiến cho: “Dân chúng lũ lượt đi theo Người.”

Điều đó khiến cho trái tim của ông khắc khoải. Ông khắc khoải tự hỏi: “Người này là ai kia chứ?” Rồi, khi sự khắc khoải trào dâng, ông Gioan “liền sai các môn đệ” đến hỏi Đức Giêsu: “Thưa Thầy, Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác?” (x.Mt 11, 3).

Hôm ấy, Đức Giêsu trả lời rằng: “Các anh cứ về thuật lại cho ông Gio-an những điều mắt thấy tai: Người mù xem thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, kẻ chết sống lại, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng”. Rồi, Ngài có lời truyền bảo: “Phúc thay người nào không vấp ngã vì tôi.”

Vâng, đã có người vấp ngã, đó là cư dân Nadarét (đồng hương Đức Giêsu). Cư dân Nadarét vấp ngã cũng bởi câu trả lời này.

Câu trả lời này, là một phần trích đoạn trong sách Isaia. Hôm Đức Giêsu về Nadarét. Vì là nhằm ngày Sabat, Người vào hội đường. Người được chỉ định đọc Sách Thánh. Sau khi đọc xong, với một phần trích đoạn Isaia (nêu trên), Đức Giêsu liền tuyên bố: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe”.

Lời tuyên bố như một cơn địa chấn. Cả hội đường xầm xì những lời lẽ chất chứa sự hoài nghi, một rừng người “đầy phẫn nộ” phẫn nộ đến độ, họ đòi “kéo Ngài lên tận đỉnh núi, để xô Ngài xuống vực” (Lc 4, 29).

Trở lại với các môn đệ của ông Gioan. Sau khi nghe những lời Đức Giêsu nói, các môn đệ của ông Gioan không-phẫn-nộ, “họ đi”.

Họ đi đâu! Thưa, không thấy Tin Mừng nói họ đi đâu, nhưng có phần chắc nơi đến là nhà tù. Chắc hẳn họ sẽ kể cho ông thầy mình nghe điều Đức Giêsu đã nói.

Được sinh ra trong một gia đình cha là tư tế; mẹ là bà Êlizabeth “cũng thuộc dòng tộc tư tế Aharon”, tất nhiên, ông Gio-an hiểu ngay những lời Kinh Thánh này.

Thế nên, qua sự việc “sai các môn đệ đến hỏi Đức Giêsu”, nó không chỉ củng cố niềm tin cho ông Gio-an, mà còn cho các môn đệ của ông, rằng: Đức Giêsu - thật là Đấng phải đến.

***
Đức Giêsu - thật là Đấng phải đến. Ngài đã đến thế gian này hơn hai ngàn năm.

Ngài đang đứng trước cửa ngôi-nhà-tâm-hồn mỗi chúng ta. Ngài lớn tiếng gọi chúng ta, tiếng gọi rất to và rõ ràng, rằng: “Này đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà người ấy, sẽ dùng bữa với người ấy, và người ấy sẽ dùng bữa với Ta.” (x.Kh 3, 20).

Hãy lắng nghe tiếng gọi của Ngài. Tiếng gọi của Ngài ở trong Kinh Thánh. Tiếng gọi của Ngài ở trong những giây phút chúng ta thinh lặng nguyện cầu. Tiếng gọi của Ngài ở trong những giây phút chúng ta suy niệm… suy niệm “mười bốn đàng thánh giá”, suy niệm “tám mối phúc thật” suy niệm “thương người có mười bốn mối.”

Và, khi chúng ta đã nghe được tiếng-gọi-của-Ngài, hãy mau mắn mở cửa, cánh-cửa-lòng-mình… “ăn năn đền tội - khao khát nhân đức trọn lành - làm cho người hòa thuận - cho kẻ đói ăn - cho kẻ khát uống – cho kẻ rách rưới ăn mặc – lấy lời lành mà khuyên người - yên ủi kẻ âu lo - tha kẻ dể ta - nhịn kẻ mất lòng ta - cầu cho kẻ sống và kẻ chết.”

Thực hiện những tiếng gọi của Chúa, Chúa Giê-su sẽ “cư ngụ giữa chúng ta”.

****
Chúa Giê-su cư-ngụ-giữa-chúng-ta, chẳng phải đó là một “bức tranh đẹp”, rất… rất đẹp, được treo trang trọng, trong ngôi-nhà-tâm-hồn mỗi chúng ta!

Khi Chúa Giê-su đã ở trong ngôi-nhà-tâm-hồn mỗi chúng ta, theo bầu không khí mừng Giáng Sinh, có thể nói, chúng ta có một Hang Đá Belem, đẹp nhất thế giới.

Khi cánh-cửa-lòng-mình mở ra… mở ra để thực thi, để biến đổi những tiếng gọi của Chúa, thành hiện thực, đó chính là những “sợi dây đèn led” tuyệt đẹp vô song, được trang trí cho Hang Đá Belem tâm hồn mình.

Hôm nay, Chúa Nhật III – MV. Lm. Giuse Nguyễn Quốc Quang, mở đầu bài giảng với lời nhắn nhủ: “Hôm nay chúng ta bước vào Chúa Nhật III Mùa Vọng, Chúa Nhật của niềm vui. Không phải là niềm vui trang trí hang đá, đèn điện hoành tráng lộng lẫy trong Nhà Thờ cũng như ngoài phố xá, nhưng là niềm vui vì Chúa đang đến gần, đang làm mới lại đời sống chúng ta.”

Một… một lời nhắn nhủ đúng lúc, kịp thời. Chúa-đang-đến-gần. Nói ngược lại, Chúa-đang-gần-đến… đến-lần-thứ-hai… đến-lần-thứ-hai.
 
Và, đó là lý do, hai Chúa Nhật trước, chúng ta được mời gọi “tỉnh thức và sẵn sàng - hãy sinh hoa quả để chứng tỏ lòng sám hối.”

Chúa Nhật hôm nay, chắc chắn rồi, chúng ta được mời gọi “Vui lên nào!” (Is 35, 1) Vâng, hãy vui lên nào! Để cho niềm vui trọn vẹn, hãy nhớ mở cửa, mời Chúa Giê-su vào nhà, ngôi-nhà-tâm-hồn mỗi chúng ta.

Phải mời thôi! Bởi vì, Chúa Giê-su đã đến thế gian.

Chúa Giêsu, thật là Đấng đã đến.

Petrus.tran

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây