Hãy là chứng nhân của Chúa

Thứ bảy - 31/05/2025 20:46 | Tác giả bài viết: Petrus.tran |   30
Đức Giê-su “Người được cất lên ngay trước mắt các ông, và có đám mây quyện lấy Người, khiến các ông không còn thấy Người nữa.”
Hãy là chứng nhân của Chúa

Lễ Chúa Thăng Thiên
Hãy là chứng nhân của Chúa

tbd 010625a


Như chúng ta đã biết, vào Thánh lễ Chúa Nhật mỗi tuần, sau bài giảng của Cha chủ tế, toàn thể cộng đoàn tín hữu đọc kinh Tin Kính. Trong bài kinh này, chúng ta có lời tuyên xưng rằng: Chúa Giê-su: “Người lên trời ngự bên hữu Đức Chúa Cha.”

Lời tuyên xưng “Người lên trời…” không do Giáo Hội tự thêu dệt ra, nhưng do chính các tông đồ, là những nhân chứng sống, chứng kiến sự kiện này, công bố. Lời công bố của các tông đồ, đã được thánh Luca ghi lại trong hai cuốn sách. Một, đó là Tin Mừng theo thánh Luca. Hai, đó là sách Công Vụ Tông Đồ.

**
Theo sách Công Vụ Tông Đồ ghi lại, có vẻ như sau biến cố Đức Giê-su phục sinh, việc “Ngài lên trời” không phải là điều các tông đồ cho rằng sẽ xảy ra. Điều các ông nghĩ sẽ xảy ra, đó là “Thầy khôi phục vương quốc Israel”.

Thật vậy, một ngày nọ, nhân cơ hội Thầy Giê-su “dùng bữa” với mình, các ông đã hỏi Ngài rằng: “Thưa Thầy, có phải bây giờ là lúc Thầy khôi phục vương quốc Israel không?”

Bốn mươi ngày qua, kể từ khi sống lại từ cõi chết, Đức Giêsu không ngừng hiện ra với các môn đệ. Và, mỗi khi hiện ra với các ông, Ngài chưa một lần có những lời nói hay việc làm ngụ ý như thế. Trái lại, những lời Đức Giê-su nói với các ông là những lời dạy dỗ và giải thích Kinh Thánh.

Thật vậy, trong một lần hiện ra được xem như là lần cuối cùng, Đức Giêsu có lời bảo với các ông rằng “Khi còn ở với anh em, Thầy đã từng nói với anh em rằng tất cả những gì sách luật Môsê, các sách Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh đã chép về Thầy đều phải được ứng nghiệm”.

Và rồi Ngài đã “mở trí cho các ông hiểu Kinh Thánh”. Mở trí cho các ông, để các ông biết rằng: Thầy Giê-su đã thật sự Phục Sinh. Sự việc Ngài Phục Sinh, không nằm trong kế hoạch tiếp tục thi thố những phép lạ, thu phục nhân tâm, hầu khôi phục vương quốc Israel, nơi trần thế này.

Do vậy, để trả lời câu hỏi của các ông, Ngài đã nói: “Anh em không cần biết thời giờ và kỳ hạn Chúa Cha đã toàn quyền sắp đặt, nhưng anh em sẽ nhận được sức mạnh của Thánh Thần khi người ngự xuống trên anh em. Bấy giờ anh em sẽ là chứng nhân của Thầy tại Giê-ru-sa-lem, trong khắp các miền Giu-đê, Sa-ma-ri và cho đến tận cùng trái đất.”

Đó… chính là điều các môn đệ cần biết và cần làm. Và rồi, điều Đức Giê-su đã nói với các môn đệ trong bữa tiệc Vượt Qua, rằng: “Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó”… hôm ấy đã trở thành hiện thực.

Hôm ấy, chuyện được kể rằng, Đức Giê-su “Người được cất lên ngay trước mắt các ông, và có đám mây quyện lấy Người, khiến các ông không còn thấy Người nữa.”

Sự kiện Đức Giê-su lên trời đã được sách Công Vụ Tông Đồ ghi lại, như thế. Còn Tin Mừng thánh Luca, thì sao?

Thưa, Tin Mừng thánh Luca, ghi lại: Hôm ấy… Đức Giê-su “Người dẫn các ông tới gần Bê-ta-ni-a, rồi giơ tay chúc lành các ông. Và khi đang chúc lành, thì Người rời khỏi các ông và được đem lên trời” (x.Lc 24, 50-51).

***
Đức Giê-su đã được “cất lên”, đã được “đem lên trời”. Chuyện đã xảy ra hơn hai ngàn năm, và hôm nay chúng ta vẫn tiếp tục tuyên xưng niềm tin này, trong thánh lễ mỗi Chúa Nhật, qua kinh Tin Kính.

Tuy nhiên, để niềm tin của mình không chút nửa tin nửa ngờ, mỗi khi nghe một ai đó phản bác cho rằng, đó là chuyện nhảm nhí, chúng ta cần hiểu rằng, sự lên trời của Đức Giê-su không nên hiểu theo “mặt chữ” rằng, Ngài bay bổng lên không trung và các tầng mây quyện quanh thân Ngài.

Suy nghĩ như thế là một cách suy nghĩ rất ấu trĩ. Đã có người suy nghĩ như thế, và hậu quả là người này cho rằng chẳng có chuyện Chúa Giê-su lên trời.

Người này… người này chính là Yuri Alekseyevich Gagarin. Ông ta là “một phi công và nhà du hành vũ trụ người Liên Xô, người đã thực hiện chuyến bay có người lái đầu tiên thành công vào không gian vũ trụ. Du hành trên Vostok 1, Gagarin đã hoàn thành một quỹ đạo quanh Trái Đất vào ngày 12 tháng 4 năm 1961, với chuyến bay kéo dài 108 phút.” (nguồn: internet).

Nhiều nguồn tin cho rằng, sau khi trở về trái đất, Gagarin có lời tuyên bố: “Tôi đã đi vào không gian, nhưng tôi đã không gặp thấy Thiên Chúa.”

Đúng, tôi (người viết) cũng chẳng thấy Chúa đâu, sau một chuyến bay, trên một chiếc máy bay C 47, bay từ Đà Nẵng vào Sài-gòn.

Hồi ấy, khi nhìn ra cửa sổ máy bay, thấy có rất nhiều “đám mây” bay lờ lững, thế là tôi vội đứng lên “đăm đăm” nhìn bầu trời hướng về đám mây, tìm xem có ông thánh Phê-rô không! Bỗng có một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai tôi. Tôi lẩm bẩm “Sao thế! Chẳng lẽ ông Phê-rô bước vào máy bay, như xưa kia Chúa đã bước vào căn phòng các cửa còn đóng kín, để gặp mình sao!”

Rồi khi quay lại nhìn… Trời ạ! Hóa ra là ông co-pilot. Ông phi công phụ nhẹ nhàng nói với tôi “ngồi xuống… máy bay đang bay, không được đứng!” Bây giờ nghĩ lại, mình đúng thật là ấu trĩ! (Hồi ấy, em mới có 13 tuổi, không ấu trĩ sao được, phải không thưa quý vị!)

Trong Kinh Thánh, từ ngữ “trên trời” có nghĩa là chỉ nơi Thiên Chúa hiện diện. “Lên trời” là đi vào sự hiệp thông tuyệt hảo và vĩnh cửu với Chúa Cha và được chia sẻ với Chúa Cha quyền năng và vinh quang. Như có lời được ghi trong Thánh Vịnh: “Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA ngỏ cùng Chúa Thượng tôi: Bên hữu Cha đây, Con lên ngự trị, để rồi bao địch thù, Cha sẽ đặt làm bệ dưới chân con”.

Thế nên, cảm ơn ông Gagarin. Cảm ơn là bởi, lời “chứng” của ông rất đáng tin cậy!

Kinh Thánh có lời chép rằng: “Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất.” Sáng tạo trời và đất “để con người làm bá chủ”. Để con người chế tạo ra phi thuyền bay vòng vòng quanh vũ trụ chơi cho vui, chứ đâu phải bay lên đó để mà căng mắt tìm “ông trời”!

****
Chúa Giê-su đã được-đem-lên-trời. Và, chúng ta đừng có mà “đứng (đó) nhìn trời”, nữa! Hãy trở về với nhiệm vụ Chúa giao, trước khi Ngài lên trời.

Vâng, nhiệm vụ Chúa giao, chúng ta biết rồi. Đó là: Hãy là chứng nhân của Chúa. Cha Charles E.Miller nói, đây là “lời chỉ bảo sau hết” của Chúa Giê-su.

“Ta phải nhìn nhận rằng…” cha Charles nói tiếp: “… Chúa Giê-su đã làm tốt phần việc của Người để thực hiện kế hoạch của Chúa Cha. Rày là đến phần chúng ta. Anh chị em phải là những người nhận trách nhiệm về sứ vụ của Giáo Hội”.

Đúng vậy! Tất cả chúng ta. Tất cả chúng ta phải là những người nhận trách nhiệm.

Theo tông huấn Giáo hội tại Châu Á ở số 45, do cố Giáo Hoàng Gioan Phaolo II viết, có lời dạy rằng: “Như Công đồng Va-ti-can II đã chỉ rõ, ơn gọi của người giáo dân đặt họ ngay vào trong thế giới để thi hành những phận vụ đa dạng nhất, chính tại đây họ được mời gọi truyền bá Tin Mừng của Đức Giê-su Ki-tô.

Do ơn sủng và do tiếng gọi của bí tích Thánh Tẩy và Thêm Sức, mọi giáo dân đều là nhà truyền giáo; và địa bàn truyền giáo của họ là cả một thế giới rộng lớn và phức tạp như: chính trị, kinh tế, công nghiệp, giáo dục, truyền thông, khoa học, kỹ thuật, nghệ thuật và thể thao…

Tôi xin gửi lời cám ơn của toàn thể Giáo hội đến họ, và tôi khuyên tất cả các giáo dân hãy nhận lấy vai trò riêng của mình trong đời sống và sứ mạng của Dân Chúa, là làm chứng cho Đức Ki-tô ở bất cứ nơi nào mình có mặt”. (nguồn: Tông Đồ Giáo Dân Thực Hành).

Chúa Giê-su đã giao. Cố Giáo Hoàng Gioan Phaolo II đã tái nhắc nhở. Thế thì, chúng ta sẽ nhận trách nhiệm chứ! Vâng, hãy nhận trách nhiệm, trách nhiệm là chứng nhân của Chúa ở bất cứ nơi nào mình có mặt.

Tất nhiên, không nhất thiết chúng ta phải có mặt ở Phi Châu, ở Trung Đông hay một xó xỉnh nào đó trên thế giới này. Nói… theo cách nói của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, đó là: chúng ta chẳng cần phải “đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt”.

Cũng chẳng cần phải “đi lên non cao đi về biển rộng”. Mà… mà hãy để cho con-tim-yêu-thương (của mình) luôn luôn mở rộng. “(Để) thấy trong ta hiện bóng con người.”

Vâng, hãy là chứng nhân của Chúa bằng một con tim yêu thương luôn luôn mở rộng. Để thấy trong ta một vườn hoa quả của Chúa Thánh Thần. Hầu cho chúng ta có thể phủ bóng: bác ái, nhẫn nhục, hiền hòa, nhân hậu, từ tâm, trung tín v.v... ở bất cứ nơi nào mình có mặt. Lên bất cứ bóng người nào đi qua đời ta.

Có như thế… có như thế… chúng ta mới được xem là người đã thực thi đại mệnh lệnh Chúa đã trao phó: Hãy là chứng nhân của Chúa.

Petrus.tran

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây