TRỰC TUYẾN: Thánh lễ Chúa Nhật 02.8.2020

Thứ sáu - 31/07/2020 18:52 |   1326
Thánh Lễ trực tuyến:
- Lễ ngày thường vào lúc 5 giờ sáng
- Lễ Chúa Nhật vào lúc 5 giờ và 7 giờ sáng

TRỰC TUYẾN

THÁNH LỄ  NGÀY 02.08.2020

CHÚA NHẬT XVIII THƯỜNG NIÊN - NĂM A
 
 
 
 
 
 

CHÚA NHẬT XVIII THƯỜNG NIÊN - NĂM A


 


BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Chúa Nhật XVIII Thường Niên - Năm A

Ca nhập lễ

Ôi Thiên Chúa, xin Chúa vui lòng giải thoát tôi, Lạy Chúa, xin Ngài hãy mau mau giúp đỡ tôi. Chúa là Đấng giúp đỡ và giải thoát tôi; Ôi lạy Chúa, xin Ngài chớ nên chậm trễ.

Dẫn vào Thánh Lễ

Anh chị em thân mến!  “Các con hãy cho họ ăn đi". Chúa Giêsu nói với các môn đệ trước đám đông đang đói khát. Chúa muốn mời gọi các môn đệ cộng tác vào sứ vụ của Người: Người trao bánh hóa nhiều cho các môn đệ để họ phân phát cho dân chúng. Chúng ta cũng được mời gọi cộng tác với Hội Thánh trao ban Chân lý, ân sủng và ơn cứu độ cho thế giới đang đói khát bánh sự thật, bánh công bằng, bánh bác ái, bánh yêu thương. Nhưng nhiều khi, chúng ta đã không đáp lại lời mời gọi ấy, chúng ta đã không dám góp phần của mình để đem tấm bánh từ tay Chúa đến cho mọi người. Vậy giờ đây, chúng ta hãy cúi đầu xin Chúa thứ tha những thiếu xót ấy của chúng ta, để sốt sắng dâng Thánh lễ.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, chúng con tự hào vì được Chúa dựng nên và hướng dẫn; xin Chúa hằng dủ thương nâng đỡ chúng con, cùng ban ơn đổi mới và gìn giữ mọi loài Chúa dựng nên cho chúng con được hưởng nhờ. Chúng con cầu xin...

Bài Ðọc I: Is 55, 1-3

"Hãy đến mua lúa mà ăn".

Trích sách Tiên tri Isaia.

Ðây Chúa phán: "Hỡi tất cả những ai khát nước, hãy đến uống nước; hỡi kẻ không tiền bạc, hãy đến mua lúa mà ăn; hãy đến mà mua rượu và sữa, không cần trả tiền, không cần đổi chác gì. Tại sao các ngươi không dùng tiền mà mua bánh, sao không dùng tiền lương mà mua đồ nuôi thân? Vậy hãy lắng tai nghe, hãy đến ăn đồ bổ, và các ngươi sẽ được thưởng thức món ăn mỹ vị. Hãy lắng tai và đến cùng Ta, hãy nghe, thì các ngươi sẽ được sống; Ta sẽ ký kết với các ngươi một giao ước vĩnh cửu, đó là những hồng ân đã hứa cho Ðavít".

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 144, 8-9. 15-16. 17-18

Ðáp: Lạy Chúa, Chúa mở rộng bàn tay ra, và thi ân cho chúng con được no nê (x. c. 16).

Xướng: Chúa nhân ái và từ bi, chậm bất bình và giàu ân sủng. Chúa hảo tâm với hết mọi loài, và từ bi với mọi công cuộc của Chúa. 

Xướng: Muôn loài để mắt cậy trông vào Chúa, và Ngài ban lương thực cho chúng đúng theo giờ. Chúa mở rộng bàn tay ra, và thi ân cho mọi sinh vật được no nê.

Xướng: Chúa công minh trong mọi đường lối, và thánh thiện trong việc Chúa làm. Chúa gần gũi kẻ kêu cầu Ngài, mọi kẻ kêu cầu Ngài cách thành tâm.

Bài Ðọc II: Rm 8, 35. 37-39

"Không một tạo vật nào có thể tách biệt chúng ta khỏi lòng yêu mến của Thiên Chúa trong Ðức Kitô, Chúa chúng ta".

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.

Anh em thân mến, ai sẽ tách biệt chúng ta ra khỏi lòng yêu mến của Ðức Kitô được? Hay là gian truân, buồn sầu, đói khát, trần truồng, nguy hiểm, bắt bớ, gươm giáo sao?

Nhưng chúng ta vượt thắng được trong tất cả những sự ấy, vì Ðấng đã yêu thương chúng ta. Tôi chắc chắn rằng dù sự chết hay sự sống, dù thiên thần hay các bậc quyền quý, tài sức, dù những sự hiện tại hay tương lai, hoặc sức mạnh, dù cao hay sâu, dù tạo vật nào khác, cũng không có thể tách biệt chúng ta ra khỏi lòng yêu mến của Thiên Chúa, trong Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: x. Ep 1, 17-18

Alleluia, alleluia! - Cha của Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, đã soi lòng trí để chúng ta biết thế nào là sự cậy trông Chúa kêu gọi chúng ta. - Alleluia.

Phúc Âm: Mt 14, 13-21

"Mọi người đều ăn no".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy Chúa Giêsu nghe tin Gioan Tẩy Giả đã chết, thì Người rời bỏ nơi đó, xuống thuyền đi đến nơi hoang địa vắng vẻ. Dân chúng nghe biết, thì từ các thành phố đi bộ theo Người. Ra khỏi thuyền, Người thấy dân chúng đông đảo, thì thương xót họ, và chữa những người bệnh tật trong họ.

Chiều tới, các môn đệ đến gần thưa Người rằng: "Ðây là nơi hoang địa, mà giờ đã chiều rồi, xin Thầy giải tán dân chúng, để họ vào các làng mạc mà mua thức ăn". Nhưng Chúa Giêsu nói với các ông rằng: "Họ chẳng cần phải đi, các con hãy cho họ ăn". Các ông thưa lại rằng: "Ở đây chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá". Người bảo các ông rằng: "Hãy đem lại cho Thầy".

Khi Người đã truyền cho dân chúng ngồi trên cỏ, Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ, các ông này phân phát cho dân chúng. Mọi người đều ăn no. Và người ta thu lượm được mười hai thúng đầy những miếng bánh vụn. Số người ăn là năm ngàn người đàn ông, không kể đàn bà và con trẻ.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tín hữu

Chủ tế: Anh chị em thân mến! Thiên Chúa là Cha đầy lòng thương xót và nhân ái. Ngài đã tạo dựng muôn loài muôn vật và không ngừng quan tâm chăm sóc nuôi dưỡng bằng quyền năng của Ngài. Tin tưởng vào tình yêu thương của Chúa, chúng ta cùng dâng lời nguyện xin:

1. “Hỡi những ai khát hãy đến mà uống nước”.- Xin cho các vị Mục tử trong Hội Thánh luôn có một tấm lòng rộng rãi, cảm thông sâu xa trước sự nghèo túng, nỗi cơ cực của đoàn chiên, để lo lắng đem họ về hưởng nguồn suối mát của Chúa.

2. “Không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Kitô, Chúa chúng ta”.— Xin cho các Kitô hữu biết thánh hóa những yếu đuối, những bất toàn, những khả năng non yếu của mình và kết hợp với của lễ hiến tế Đức Kitô để trở nên tấm bánh cho muôn người.

3. “Mọi người đều ăn no”.- Xin thương đến mảnh đất khô cằn trên quê hương Việt Nam, để những giọt mồ hôi của mỗi người không trở thành vô hiệu nhưng đem lại ấm no hạnh phúc, nhờ đó họ có thể an tâm phụng sự Chúa.

4. “Người thấy dân chúng đông đảo thì thương xót họ”.- Xin Chúa cũng thương đến cộng đoàn giáo xứ chúng ta đang đói khát điều thiện hảo, có được những tâm hồn thánh thiện, quảng đại, can đảm, dấn thân phục vụ việc rao giảng Tin Mừng.

Chủ tếLạy Chúa, lời kêu gọi khẩn thiết “các con hãy cho họ ăn” vẫn còn vang vọng và thúc bách đối với Hội Thánh, khi đứng trước nhân loại đang đói ơn cứu độ. Xin cho chúng con được tràn đầy sức sống của Chúa, để có thể ban phát cho muôn tâm hồn lương thực thiêng liêng, giúp họ thoát cảnh đói khát phần rỗi. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin thánh hóa và chấp nhận của lễ này là biểu hiện lễ tế thiêng liêng của Giáo Hội; xin Chúa cũng thương tình biến đổi chúng con thành của lễ muôn đời đẹp lòng Chúa. Chúng con cầu xin...

Ca hiệp lễ

Lạy Chúa, xin ban cho chúng tôi bánh bởi trời, có đủ mọi mùi thơm ngon và mọi hương vị ngọt ngào.

Hoặc đọc:

Chúa phán: Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói, ai tin vào Ta sẽ không  hề khát bao giờ.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, chúa không ngừng ban ơn phù trợ và lấy bánh bởi trời bồi dưỡng chúng con; xin tiếp tục chở che nâng đỡ để chúng con xứng đáng hưởng nhờ ơn cứu chuộc muôn đời. Chúng con cầu xin...

 

Suy niệm

Cộng tác với Chúa
Sưu tầm

Đoạn Tin Mừng hôm nay kể lại việc Chúa Giêsu làm phép lạ cho bánh hoá nhiều từ 5 chiếc bánh và 2 con cá. Theo thánh Gioan, thì số thực phẩm ít ỏi này là của một em bé. Em bé này đã trao cho Chúa tất cả và rồi hàng ngàn người đã được ăn uống no nê. Giá như em bé này đã không trao cho Chúa, thì có lẽ đám đông đã không được nuôi ăn giữa nơi hoang vắng khi trời đã về chiều. Từ hành động của em bé, chúng ta đi tới một kết luận, đó là hãy cộng tác với Chúa để xoa dịu nỗi đớn đau của người khác, cũng như để đem lại cho họ niềm vui mừng và hy vọng.

Có một hành khách vừa mới bước lên chiếc xe taxi, anh liền nói với bác tài xế: Bác lái giỏi quá. Bác tài nhìn anh và hỏi: Bộ anh định xỏ xiên tôi hả. Anh trả lời: Không phải vậy đâu, tôi khen bác thực mà. Bác tài mỉm cười, lát sau bác nói: Anh làm vậy với mục đích gì? Anh trả lời: Tôi muốn, đem lại tình yêu, niềm vui mừng và hy vọng cho những người sống quanh tôi. Tôi nghĩ rằng một khi bác cảm thấy vui, bác sẽ niềm nở với những khách hàng của bác. Rồi những người này cũng sẽ niềm nở với những người mà họ gặp. Như vậy, sự niềm nở và tử tế sẽ được trải rộng đến hàng trăm, hàng ngàng người. Lời nói của anh làm chúng ta nghĩ tới một câu danh ngôn: Thà thắp lên một ngọn nến còn hơn là ngồi đó mà rủa sả bóng đêm.

Trở lại với đoạn Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy em bé đã trao cho Chúa tất cả những gì mình có. Và Chúa đã chia sẻ quà tặng ấy cho hàng ngàn người. Như thế, mỗi người chúng ta đều có thể và phải trở thành dụng cụ cho Chúa thực hiện những phép lạ. Mỗi người chúng ta đều có thể và phải trở trở thành phương tiện cứu giúp cho hàng ngàn người.

Có một ngôi sao truyền hình nổi tiếng của Anh quốc đã trở lại Công giáo. Anh cho biết: Sở dĩ có cuộc đổi đời này là do ảnh hưởng của Mẹ Têrêsa Calcutta. Anh nói: Làm sao tôi có thể diễn tả được tôi đã mang ơm Mẹ như thế nào. Mẹ đã chỉ cho tôi thấy một Kitô giáo bằng hành động. Mẹ đã dạy cho tôi biết quyền năng của tình thương. Mẹ đã làm cho tôi xác tín: Một cá nhân giàu lòng khoan dung từ ái có thể khơi dậy cả một ngọn sóng thương yêu, để rồi ngọn sóng này sẽ ùa tràn vào thế giới.

Đó cũng là sứ điệp của đoạn Tin Mừng hôm nay: dù chỉ là một cá nhân, nhưng hành động của chúng ta vẫn có một tầm mức quan trọng và đáng kể, nếu chúng ta biết chia sẻ những gì mình có với Chúa, thì Ngài sẽ làm phần còn lại, là biến cái ít ỏi, nhỏ nhoi ấy trở thành hữu ích, đem lại hoa trái vượt quá điều chúng ta mong ước. Chúng ta hãy dâng cho Chúa mọi khả năng, vật chất cũng như tinh thần để tuỳ Ngài sử dụng. Và rồi Ngài có thể dùng chúng để làm những phép lạ.

Để kết thúc, tôi xin ghi lại nơi đây lời thơ của một thi sĩ: Lạy Chúa, con chỉ là một sợi dây, xin hãy biến con trở thành chiếc đàn. Con chỉ là một giọt nước, xin hãy biến con trở thành một dòng suối. Con chỉ là một tia lửa, xin hãy biến con trở thành một ngọn đuốc bùng cháy.

Chúa Nhật tuần XVIII thường niên - A
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu (Mt 14, 13-21).
 
Khi ấy Chúa Giêsu nghe tin Gioan Tẩy Giả đã chết, thì Người rời bỏ nơi đó, xuống thuyền đi đến nơi hoang địa vắng vẻ. Dân chúng nghe biết, thì từ các thành phố đi bộ theo Người. Ra khỏi thuyền, Người thấy dân chúng đông đảo, thì thương xót họ, và chữa những người bệnh tật trong họ.
 
Chiều tới, các môn đệ đến gần thưa Người rằng: “Ðây là nơi hoang địa, mà giờ đã chiều rồi, xin Thầy giải tán dân chúng, để họ vào các làng mạc mà mua thức ăn”. Nhưng Chúa Giêsu nói với các ông rằng: “Họ chẳng cần phải đi, các con hãy cho họ ăn”. Các ông thưa lại rằng: “Ở đây chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá”. Người bảo các ông rằng: “Hãy đem lại cho Thầy”.
 
Khi Người đã truyền cho dân chúng ngồi trên cỏ, Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ, các ông này phân phát cho dân chúng. Mọi người đều ăn no. Và người ta thu lượm được mười hai thúng đầy những miếng bánh vụn. Số người ăn là năm ngàn người đàn ông, không kể đàn bà và con trẻ.
 
Suy niệm
 
Những ai hiện diện trong buổi trưa được ăn bánh và cá từ phép lạ Con Thiên Chúa thực hiện, chắc chắn là hạnh phúc và đầy những ngạc nhiên, bởi họ tận mắt chứng kiến một dấu lạ khởi đi từ tình thương và lòng trắc ẩn của Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu Độ trần gian. Cũng từ câu chuyện lạ này, Đức Giêsu còn hướng đám đông đến thứ lương thực quan trọng hơn họ đang cần để nuôi linh hồn, đó là Thịt và Máu Con Thiên Chúa. Đó mới là thứ lương thực họ cần phải tìm kiếm và sở hữu mỗi ngày, để nuôi lấy đời sống tâm linh và giúp họ hoàn thiện ơn gọi làm người, làm con Thiên Chúa. Cũng từ câu chuyện đó, Thiên Chúa gởi lời mời đến các môn đệ và chúng ta hãy mở lòng quảng đại để chia sẻ và giúp đỡ anh chị em trong đại gia đình của Thiên Chúa. Một hạt lúa cho đi trong tình người, sẽ trổ sinh nhiều bông lúa trĩu nặng của tình yêu thương và ân sủng cho cuộc sống chính mình.
 
Đã hơn một lần, dân riêng của Giavê đã phản bội Ngài, họ chạy theo những thần linh ngoại bang, thờ cúng và tuân giữ những lề luật của các thần linh đó, thế mà Giavê vẫn tha thứ, vẫn yêu thương, mỗi khi họ thấy rằng đó là một hành động lầm lẫn, sai trái và phản bội Giavê. Họ đã sám hối, được các ngôn sứ dạy dỗ, chăm sóc và nuôi dưỡng qua những lời giáo huấn, những lời khích lệ và nâng đỡ. Hơn nữa, họ còn được mời hướng về tương lai đầy hy vọng với những niềm vui ngập tràn của người biết thực thi lệnh truyền của Giavê: “Ðây Chúa phán: “Hỡi tất cả những ai khát nước, hãy đến uống nước; hỡi kẻ không tiền bạc, hãy đến mua lúa mà ăn; hãy đến mà mua rượu và sữa, không cần trả tiền, không cần đổi chác gì. Tại sao các ngươi không dùng tiền mà mua bánh, sao không dùng tiền lương mà mua đồ nuôi thân? Vậy hãy lắng tai nghe, hãy đến ăn đồ bổ, và các ngươi sẽ được thưởng thức món ăn mỹ vị”. Họ được mời đến thưởng thức những món ăn cao lương mỹ vị từ bàn tiệc của Giavê, nếu họ biết thay đổi cuộc đời, đặc biệt thay đổi nhận thức trong tương quan giữa Giavê với họ, giữa con người với con người, để xứng đáng với tình thương của Giavê. Giavê đã ký kết với tổ phụ, với các vua chúa của họ một giao ước khởi đi từ tình thương của Ngài, chính tình thương đó đã làm nguôi cơn giận của Giavê khi họ phản bội, và nay, Ngài còn mời họ hãy đến tham dự bàn tiệc tình thương đó bằng thái độ sống khiêm tốn, bằng sự cố gắng từ bỏ những tham vọng bản thân. Và xa hơn là từ bỏ những thần linh khác như vật chất, địa vị, tham lam và bội phản: “Hãy lắng tai và đến cùng Ta, hãy nghe, thì các ngươi sẽ được sống; Ta sẽ ký kết với các ngươi một giao ước vĩnh cửu, đó là những hồng ân đã hứa cho Ðavít”.
 
Trước những cám dỗ từ cuộc sống, người tín hữu thành Roma có những lúc đã sa ngã, bao cám dỗ cứ đeo đuổi họ trong cuộc sống. Hiểu được nỗi lắng lo của họ, thánh Phaolô đã khuyến khích họ hãy nhớ lại những gì Đức Giêsu Kitô phục sinh đã đưa họ ra khỏi vùng tối tăm của tội lỗi, giúp họ không còn bị lệ thuộc vào những gì thuộc về thế gian: “Anh em thân mến, ai sẽ tách biệt chúng ta ra khỏi lòng yêu mến của Ðức Kitô được? Hay là gian truân, buồn sầu, đói khát, trần truồng, nguy hiểm, bắt bớ, gươm giáo sao? Nhưng chúng ta vượt thắng được trong tất cả những sự ấy, vì Ðấng đã yêu thương chúng ta”. Từ nay, họ thuộc về Thiên Chúa, là con của Chúa Cha, là anh em với Đức Giêsu Kitô phục sinh, họ còn được mời tới tham dự vào sự sống huyền nhiệm của Thiên Chúa mà không có bất cứ một thế lực nào ở trần gian này có thể chia tách ra được, dù đó là cái chết: “tôi chắc chắn rằng dù sự chết hay sự sống, dù thiên thần hay các bậc quyền quý, tài sức, dù những sự hiện tại hay tương lai, hoặc sức mạnh, dù cao hay sâu, dù tạo vật nào khác, cũng không có thể tách biệt chúng ta ra khỏi lòng yêu mến của Thiên Chúa, trong Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta”.
 
Thiên Chúa yêu thương, chăm sóc con người bằng nhiều cách thế nhiều lúc con người chưa thể nhận ra ngay lúc đó, Ngài dọn tiệc cho con người bằng những món ăn tinh thần trên cả tuyệt vời, Ngài dẫn con người tới những dòng suối nước mát trong qua những ân sủng của bí tích và tình huynh đệ cộng đoàn, giúp con người được sống và sống dồi dào. Câu chuyện trong bài Tin Mừng tuần lễ thứ 18 thường niên này là một minh chứng về sự quan tâm của Thiên Chúa làm người: “Khi ấy Chúa Giêsu nghe tin Gioan Tẩy Giả đã chết, thì Người rời bỏ nơi đó, xuống thuyền đi đến nơi hoang địa vắng vẻ. Dân chúng nghe biết, thì từ các thành phố đi bộ theo Người. Ra khỏi thuyền, Người thấy dân chúng đông đảo, thì thương xót họ, và chữa những người bệnh tật trong họ”. Lòng thương xót của Thiên Chúa thật bao la, trước sự bơ vơ thiếu định hướng cho ngày mai của con người, Ngài đã cúi xuống, chăm sóc họ, cho họ ăn no nê, cả thức ăn thể lý lẫn thức ăn tinh thần: “Chiều tới, các môn đệ đến gần thưa Người rằng: “Ðây là nơi hoang địa, mà giờ đã chiều rồi, xin Thầy giải tán dân chúng, để họ vào các làng mạc mà mua thức ăn”. Nhưng Chúa Giêsu nói với các ông rằng: “Họ chẳng cần phải đi, các con hãy cho họ ăn”. Các ông thưa lại rằng: “Ở đây chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá”. Người bảo các ông rằng: “Hãy đem lại cho Thầy”. Trước khi Ngài cho họ ăn, Ngài hỏi các môn đệ có thể làm được gì giúp họ không, các ông đã bất lực trước một đám đông như thế. Ngài không thất vọng trước giới hạn của các môn đệ, các ông chỉ có vỏn vẹn có 5 chiếc bánh và 2 con cá nhỏ. Dù một chút nhỏ bé, Đức Giêsu vẫn muốn họ cộng tác với Ngài. Ngài chấp nhận sự đóng góp khiêm tốn của con người trong mọi hoàn cảnh, Ngài chấp nhận những thiếu thốn của con người trong việc chia sẻ với tha nhân, đặc biệt với những người thiếu may mắn. Ngài đã cho họ ăn no nê. Thiên Chúa không mong đợi nơi con người những đóng góp lớn lao, những chia sẻ tất cả, Ngài mong đợi nơi con người lòng quảng đại thực sự, lòng quảng đại đến từ trái tim, từ sự đồng cảm với tha nhân, lòng quảng đại đó phát xuất từ tình liên đới gia đình thiêng liêng nữa. Phần con người, trong những hoàn cảnh và ơn gọi khác nhau, chúng ta có quảng đại chia sẻ và góp một chút nhỏ là của mình, để cùng với Thiên Chúa giúp đỡ tha nhân không?
 
Để có thể gặp gỡ được Thiên Chúa, phải bắt đầu từ tình người, tình huynh đệ. Đức Giêsu muốn các môn đệ hãy thực tập bài học đó đầu tiên, nên Ngài đề nghị họ: Chính anh em hãy cho họ ăn đi. Trong những hoàn cảnh sống hôm nay, đám đông dân chúng đến từ những nạn đói tình người, đói từ những sự sống bé bỏng của các sinh linh thiếu sự bảo vệ, thiếu sự chăm sóc, đám đông đó còn đến từ những dịch bệnh hiểm nghèo, đến từ những thiên tai, nhân tai, đang hoành hành nhân loại, giết chết bao dân nghèo, vùi lấp bao người cùng khổ, thiếu thốn, họ đang đói tình người, khát tình huynh đệ, đang bơ vơ khi thiếu sự chăm sóc và quan tâm lẫn nhau giữa dòng đời. Dù biết thế, Đức Giêsu vẫn đề nghị các môn đệ cho họ ăn đi. Ngài muốn họ góp một phần nhỏ như 5 chiếc bánh và 2 con cá để chia sẻ với anh chị em của mình. Các môn đệ quên đi một điều quan trọng là có Thiên Chúa ở bên cạnh họ, họ cứ đóng góp phần nào đó của họ đi, rồi Thiên Chúa sẽ làm tất cả những gì còn lại, bởi có Thiên Chúa, con người đâu còn phải lo lắng gì nữa.
 
Sống trong một gia đình nhân loại, con người có trách nhiệm chia sẻ và giúp đỡ nhau trong mọi khía cạnh. Thế nhưng, họ đã quên đi điều đó, thay vì đóng góp một chút là phần của mình, họ còn muốn thu gom về cho mình mọi thứ và đóng cánh cửa tâm hồn mình lại trước mọi thiếu thốn, mọi đau khổ và mọi nỗi bất hạnh của tha nhân. Thiên Chúa đợi chờ sự quảng đại từ con người, để rồi Ngài thi thố tình yêu trong mọi biến cố, mọi câu chuyện cuộc đời của con người. mỗi ơn gọi có những linh đạo khác nhau và những định hướng khác nhau để vun xới cho vườn nho của Thiên Chúa phong phú hơn, mẫu số chung của mọi ơn gọi là lời mời của Thiên Chúa: Chính anh em hãy cho họ ăn đi. Thế nhưng, trong hoàn cảnh mà mỗi ơn gọi được gởi tới, thay vì chia sẻ và quảng đại giúp đỡ, con người lại hành động ngược lại những gì Thiên Chúa mong muốn, đợi chờ và mời gọi. Chắc Ngài còn chứng kiến bao việc khi con người từng ngày vẫn còn lạm dụng tình thương, lòng trắc ẩn của tha nhân để vun vén cho mình, cho gia đình, cho người thân và cho tương lai của bản thân.
 
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã trao ban cho con người tình thương khi cúi xuống chia sẻ cuộc sống và những khó khăn của kiếp người, nơi đó, con người thiếu thốn nhiều điều, ngay cả thiếu sự định hướng cho ngày mai, xin giúp chúng con học lấy tấm lòng quảng đại của Thiên Chúa, sẵn sàng chia sẻ cho tha nhân dù chỉ vỏn vẹn 5 chiếc bánh nhỏ và 2 con cá, có chia sẻ vậy, chúng con mới xứng đáng nhận lãnh tình yêu và sự chăm sóc của Thiên Chúa. Chúa đã hướng dẫn các môn đệ đừng sống ích kỷ và hẹp hòi, nhưng hãy biết cho đi để được Thiên Chúa cho lại, xin Chúa cũng hướng dẫn chúng con bài học đó, đừng để chúng con sống ích kỷ và hẹp hòi, nhưng biết cho đi mà không tính toán, biết làm việc không tìm nghỉ ngơi, biết hiến thân mà không mong chờ gì hơn trong bổn phận của người đầy tớ. Amen. 

Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh

CHÍNH ANH EM HÃY CHO HỌ ĂN
(Chúa Nhật XVIII TN A) -
Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

“Thưa Thầy, nơi đây hoang vắng, và đã quá chiều rồi, xin Thầy giải tán dân chúng để họ vào các làng mạc mà mua lấy thức ăn” (Mt 14,15). Biện pháp thật đơn giản. Giải tán – Khỏe. Luận lý có vẻ khoa học và hợp lý: Đừng có bao cấp. Hãy thực thi tiến trình xã hội hóa. Việc ai nấy lo. Thân ai nấy giữ. Mỗi người một tay thì việc gì cũng chạy thông suốt. Tuy nhiên, đằng sau cái lý luận mang tính thực tiễn ấy thì có ẩn giấu sự chút gì vị kỷ không thể chối cãi.

Tưởng rằng sáng kiến hữu lý của mình sẽ được chấp nhận, thế nhưng các tông đồ đã phải chưng hửng trước mệnh lệnh của Thầy chí thánh: “Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy liệu cho họ ăn” (Mt 14,16). Lo liệu cho đám đông gần cả vạn người này ăn ư? Chúng con chỉ có vỏn vẹn năm chiếc bánh và hai con cá. Mười hai thanh niên trai tráng chúng con, cộng với Thầy thì chắc gì đủ lót dạ qua đêm. Vẫn biết Thầy thường dạy chúng con sống yêu thương. Nhưng nhiều lúc đành phải chấp nhận cảnh tình “lực bất tòng tâm”.

Lực bất tòng tâm. Một chiêu thức, đúng hơn, đó là một kiểu cách biện luận để thoái thác trách nhiệm sống yêu thương. Chúa ơi, lòng con cũng muốn sống quảng đại, nhưng điều kiện vật chất còn quá hạn chế. Chúng con rất muốn nhiệt thành dấn thân phục vụ, nhưng hoàn cảnh kinh tế lại đầy khó khăn. Xin Chúa thông cảm. Những luận điệu không khác gì các tông đồ xưa vẫn có đó giữa chúng ta, đó là những luận điệu của những con tim cằn khô, không vắt được một giọt ân tình nhân ái, xót thương.

May mắn thay, dù cho đầy sự hẹp hòi và vị kỷ, thì lòng các môn đệ năm xưa vẫn còn chút nể vì, vâng phục Thầy chí thánh. Khi được lệnh mang bánh và cá đến, các ngài đã vâng lệnh. Hôm ấy các tông đồ hẳn bất ngờ trước một dấu lạ vĩ đại đã xảy ra. Với cử chỉ chiếu lệ, nể vì cho qua chuyện khi đem bánh, cá đến cho Thầy thì Thầy đã hết tình đón nhận, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các ông đem phân phát cho dân chúng. Quyền năng từ trái tim đầy tràn tình yêu đã tỏ hiện. Tình yêu quyền năng của Thiên Chúa đã biến đổi hành vi bình thường, nhỏ bé của con người nên điều diệu kỳ. Với Thiên Chúa, không có sự gì là không thể. Tất cả đều ăn no và còn dư những mười hai thúng đầy bánh vụn.

Thiên Chúa là thế. Người chẳng hề câu nệ chuyện lớn bé. Miễn có cơ hội là Người chộp lấy để rộng tay ban phát ân tình, một sự thi ân không hề tính toán. “Đến cả đi, hỡi những người đang khát, nước đã sẵn sàng. Dù không có tiền bạc, cứ đến mà mua mà dùng, đến mua rượu và sữa, không phải trả đồng nào… Hãy chăm chú nghe Ta, rồi các ngươi sẽ được ăn ngon, được thưởng thức cao lương mỹ vị. Hãy lắng tai, và đến với Ta thì các ngươi sẽ được sống” (Is 55,1-3). Những lời Tiên tri Isaia nói thay Thiên Chúa thật đáng phấn khởi và tràn trề hy vọng cho chúng ta.

Thiên Chúa giàu lòng xót thương. Người rộng tay ban phát ân huệ cho muôn người thỏa thuê. Một chân lý xem ra khá dễ tin nhận. Tuy nhiên, bên cạnh hồng ân luôn kèm theo sứ mệnh. “Chính anh em hãy cho họ ăn”. Mệnh lệnh này ban ra cho hàng giáo sĩ hay cho hàng tín hữu giáo dân? Chắc hẳn là cho tất cả những ai đã đón nhận hồng ân. “Các con đã lãnh nhận nhưng không thì hãy trao ban nhưng không” (Mt 10,8). Vấn đề đặt ra là chúng ta cần cho tha nhân ăn những gì?

Có thể có người viện cớ là tôi chỉ lo mặt tinh thần nên chỉ có bổn phận lo cho người ta ăn Lời Chúa. Lại có người chủ trương là cần phải lo cho tha nhân đủ đầy lương thực đời này trước đã vì “có thực mới vực được đạo”. Đã có chút lương tri và niềm tin, hẳn không một ai cạn tình, vô tâm, hành xử kiểu “giải tán – khỏe”. Tuy nhiên vẫn có đó sự né tránh hoặc thoái thác trách nhiệm khi ta chưa chu toàn mệnh lệnh của Thầy năm xưa. “Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra” (Mt 4,4). Và ta cũng có thể nói ngược lại rằng người ta sống không nguyên bởi các món ăn tinh thần mà còn cần đến cả cơm bánh.

Cần phải biết chuyên biệt hóa, cần có sự phân công, phân nhiệm. Kẻ lo tinh thần, người lo vật chất. Một kiểu lý luận rất khoa học, nhưng dường như vẫn thiếu tình người cách nào đó. Khi sai các tông đồ, các môn đệ đi thực tập truyền giáo, Chúa Giêsu thường truyền dạy các ngài thực hiện các công việc là rao giảng tin mừng, chữa lành bệnh tật và xua trừ ma quỷ (x.Mt 10,1; Mc 6,13; Lc 10,1-11).

Hết lý do bào chữa thì ta cũng có thể nại đến sự hạn chế của khả năng. Nếu lo cho người ta ăn cả lương thực tinh thần lẫn vật chất thì làm sao lo cho xuể. Và vấn đề lại trở về với tâm trạng các tông đồ năm xưa. Vấn đề ấy không hệ tại ở khả năng nhưng là ở tấm lòng của ta. Lòng ta có băn khoăn, có thao thức trước cảnh tình đói khổ, nghèo túng, bị áp bức, bị lầm lạc hay đang đói khát chân lý không? Con tim của ta có cùng nhịp đập với các Nghị Phụ Công đồng Vatican II chăng? Đó là: “Vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo lắng của con người ngày nay, nhất là của người nghèo và những ai đau khổ, cũng là vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo lắng của các môn đệ Chúa Kitô, và không có gì thực sự là của con người mà lại không gieo âm hưởng trong lòng họ” (MV số 1). Hơn nữa, lòng chúng ta có được chút niềm tin nào vào quyền năng của Đấng đầy lòng thương xót?

Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột


 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây