07/08/2022
CHÚA NHẬT XIX THƯỜNG NIÊN – C
Lc 12,32-48
NHƯ NGƯỜI TÔI TỚ TRUNG TÍN
“Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay.” (Lc 12,35-36)
Suy niệm: Một triết gia nọ nói rằng “Con người sinh ra để chết”. Chúng ta không nghĩ như ông, vì con người sinh ra ở đời để sống, cái chết chỉ là một khoảnh khắc chuyển tiếp; cái chết không phải là dấu chấm hết của kiếp người mà là một bước tiến sang cuộc sống đời sau. Cái chết chắc chắn sẽ đến với từng người, nhưng lại đến cách bất ngờ, rất bất ngờ. Trong cuộc sống, để tránh những điều bất ngờ, chúng ta thường có sự chuẩn bị nhiều điều: binh lính tập trận, lính cứu hỏa thực tập chữa cháy… Trong bài Tin Mừng, để giúp ta chuẩn bị trước bất ngờ của sự chết, để khi sự chết đến, ta khỏi bất ngờ, Chúa làm như một người chủ đi vắng. Ta hãy có tư thế sẵn sàng như người đầy tớ ban đêm đợi chủ trở về, không phải với tâm trạng sợ sệt, nhưng tin tưởng và hy vọng. Chủ về bất cứ giờ nào cũng hài lòng vì thấy người tôi trung đang chu toàn nhiệm vụ.
Mời Bạn: Đừng chia cuộc sống thành những giây phút có Chúa hiện diện và Chúa đi xa. Bạn lúc nào cũng đang sống, đang làm việc dưới cái nhìn yêu thương chăm sóc của Chúa.
Sống Lời Chúa: Dù học hành tại trường, lao động tại xí nghiệp, buôn bán giữa chợ đời, thư giãn nơi giải trí, nghỉ ngơi tại gia đình, hãy luôn nhớ rằng mình đang hoạt động trong Chúa, theo tinh thần của con cái trung tín với Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa muốn chúng con trưởng thành như những con người tự do thật sự, vì thế, Chúa ẩn mình mặc dù vẫn hiện diện bên chúng con. Xin cho chúng con luôn trung tín và sẵn sàng theo tinh thần của Chúa.
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Chúa Nhật XIX Thường Niên –Năm C
Dẫn vào Thánh Lễ
Anh chị em thân mến! Theo tác giả thư gửi tín hữu Do Thái, đức tin có thể làm nên những điều kỳ diệu, lòng tin tạo cho ta niềm hi vọng. Hy vọng hướng chúng ta về tương lai, về những điều chúng ta chưa thấy, nhưng sẽ đến. Người chúng ta tin tưởng càng cao cả, điều chúng ta tin tưởng càng lớn lao, thì niềm hi vọng của chúng ta càng nhiều, càng mãnh liệt.
Ông Abraham đặt niềm tin vào Thiên Chúa, vào những điều Thiên Chúa đã hứa. Trong đoạn Tin Mừng theo Thánh Luca hôm nay, Chúa Giêsu dạy hãy tỉnh thức, hãy đề cao cảnh giác, đừng để mình bị ru ngủ.
Giờ đây Chúa đến với chúng ta trong Thánh Lễ này và Ngài dẫn ta vào Bàn Tiệc Thánh Thể, hầu khai mở cho ta niềm hạnh phúc vĩnh cửu trên quê trời. Vậy chúng ta hãy gạt ra khỏi tâm hồn những giao động bất chính bằng trầm lặng ăn năn.
Ca nhập lễ
Lạy Chúa, xin Chúa nhìn lại lời minh ước, và xin đừng nỡ lãng quên đời sống con người cơ khổ. Lạy Chúa, xin Chúa đứng lên xét xử, và xin đừng quên lãng những ai tìm kiếm Chúa.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con đã được phúc gọi Chúa là Cha; xin cho chúng con ngày càng thêm lòng hiếu thảo, hầu đáng được hưởng gia nghiệp Chúa hứa ban. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: Kn 18, 6-9
“Như Chúa đã làm hại đối thủ thế nào, Chúa cũng đã làm cho chúng tôi được vẻ vang như vậy”.
Trích sách Khôn Ngoan.
Chính đêm ấy, cha ông chúng ta đã biết trước, để biết chắc mình đã tin tưởng vào lời thề nào mà được can đảm. Dân Chúa đã mong đợi sự giải thoát những người công chính và sự tiêu diệt kẻ thù. Vì như Chúa đã làm hại đối thủ thế nào, Chúa cũng kêu gọi để làm cho chúng tôi được vẻ vang như vậy.
Vì những con cái thánh thiện của các tổ phụ tốt lành đã lén lút tế lễ, và đồng tâm thiết lập luật thánh thiện, ấn định rằng những người công chính sẽ đồng hưởng vinh nhục, may rủi đều nhau; như vậy là họ đã xướng lên trước bài ca tụng của các tổ phụ.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 32, 1 và 12. 18-19. 20 và 22
Ðáp: Phúc thay dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình (c. 12b).
Xướng: Người hiền đức, hãy hân hoan trong Chúa; ca ngợi là việc của những kẻ lòng ngay. Phúc thay quốc gia mà Chúa là chúa tể, dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình.
Xướng: Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Ngài, nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của Ngài, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết, và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn.
Xướng: Linh hồn chúng con mong đợi Chúa, chính Ngài là Ðấng phù trợ và che chở chúng con. Lạy Chúa, xin đổ lòng từ bi xuống trên chúng con, theo như chúng con tin cậy ở nơi Ngài.
Bài Ðọc II: Dt 11, 1-2, 8-19
“Ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Ðấng sáng lập”.
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Anh em thân mến, đức tin là cốt yếu những thực tại người ta mong đợi, là bằng chứng điều bí ẩn. Vì nhờ đức tin mà các tiền nhân đã nhận được bằng chứng tốt.
Nhờ đức tin, Abraham đáp lại tiếng Chúa gọi, để ra đi đến xứ ông sẽ được lãnh làm gia nghiệp, và ông ra đi mà không biết mình đi đâu. Nhờ đức tin, ông đến cư ngụ trong đất Chúa hứa, như trong đất khách quê người, sống trong lều trại, cũng như Isaac và Giacóp, những kẻ đồng thừa tự cùng một lời hứa. Vì chưng, ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Ðấng sáng lập.
Nhờ đức tin mà ngay cả bà Sara son sẻ được sức mang thai, mặc dầu bà đã già, bởi vì bà tin rằng Ðấng đã hứa sẽ trung tín giữ lời. Vì thế, do tự một người, mặc dầu người đó như chết rồi, mà có một dòng dõi đông đúc vô số như sao trên trời và như cát bãi biển.
Chính trong đức tin mà tất cả những kẻ ấy đã chết trước khi nhận lãnh điều đã hứa, nhưng được nhìn thấy và đón chào từ đàng xa, đồng thời thú nhận rằng mình là lữ khách trên mặt đất. Những ai nói những lời như thế, chứng tỏ rằng mình đang đi tìm quê hương. Giá như họ còn nhớ đến quê hương dưới đất mà họ đã lìa bỏ, chắc họ có đủ thời giờ trở về. Nhưng hiện giờ họ ước mong một quê hương hoàn hảo hơn, tức là quê trời. Vì thế, Thiên Chúa không ngại để họ gọi mình là Thiên Chúa của họ, vì Người đã dọn sẵn cho họ một thành trì.
Nhờ đức tin, khi bị thử lòng, Abraham đã dâng Isaac. Ông hiến dâng con một mình, ông là người nhận lãnh lời hứa, là người đã được phán bảo lời này: “Chính nơi Isaac mà có một dòng dõi mang tên ngươi”. Vì ông nghĩ rằng Thiên Chúa có quyền làm cho kẻ chết sống lại, do đó, ông đã đón nhận con ông như một hình ảnh.
Ðó là lời Chúa.
Hoặc bài vắn này: Dt 11, 1-2, 8-12
“Ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Ðấng sáng lập”.
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Anh em thân mến, đức tin là cốt yếu những thực tại người ta mong đợi, là bằng chứng điều bí ẩn. Vì nhờ đức tin mà các tiền nhân đã nhận được bằng chứng tốt.
Nhờ đức tin, Abraham đáp lại tiếng Chúa gọi, để ra đi đến xứ ông sẽ được lãnh làm gia nghiệp, và ông ra đi mà không biết mình đi đâu. Nhờ đức tin, ông đến cư ngụ trong đất Chúa hứa, như trong đất khách quê người, sống trong lều trại, cũng như Isaac và Giacóp, những kẻ đồng thừa tự cùng một lời hứa. Vì chưng, ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Ðấng sáng lập.
Nhờ đức tin mà ngay cả bà Sara son sẻ được sức mang thai, mặc dầu bà đã già, bởi vì bà tin rằng Ðấng đã hứa sẽ trung tín giữ lời. Vì thế, do tự một người, mặc dầu người đó như chết rồi, mà có một dòng dõi đông đúc vô số như sao trên trời và như cát bãi biển.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 14, 5
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống: không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”. – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 12, 32-48
“Các con hãy sẵn sàng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hỡi đoàn bé nhỏ, các con đừng sợ, vì Cha các con đã vui lòng ban nước trời cho các con. Các con hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát. Vì kho tàng các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó.
“Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy. Các con hãy hiểu biết điều này là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.
Phêrô thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy nói dụ ngôn đó chỉ về chúng con hay về mọi người?” Chúa phán: “Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần lúa thóc cho họ? Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình. Nhưng nếu đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng: “Chủ tôi về muộn”, nên đánh đập tớ trai tớ gái, ăn uống say sưa: chủ người đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết, chủ sẽ loại trừ nó, và bắt nó chung số phận với những kẻ bất trung. Nhưng đầy tớ nào đã biết ý chủ mình mà không chuẩn bị sẵn sàng, và không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn đầy tớ nào không biết ý chủ mình mà làm những sự đáng trừng phạt, thì sẽ bị đòn ít hơn. Vì người ta đã ban cho ai nhiều, thì sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều, và đã giao phó cho ai nhiều, thì sẽ đòi kẻ ấy nhiều hơn”.
Ðó là lời Chúa.
Hoặc bài vắn này: Lc 12, 35-40
“Các con hãy sẵn sàng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy. Các con hãy hiểu biết điều này là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.
Ðó là lời Chúa.
Lời ngyện tín hữu
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Mỗi người chúng ta đã lãnh nhận nhưng không muôn hồng ân Chúa, nên hãy ý thức trách nhiệm trong việc tận dụng ơn thánh, để phát triển đời sống. Chúng ta dâng lời nguyện xin.
1. “Chúa cũng gọi chúng tôi để làm cho chúng tôi được vinh hiển như vậy”- Xin cho các Mục tử lòng nhiệt thành với sứ vụ Chúa trao, để như người quản lý trung tín và khôn ngoan, các Ngài phân phát kho tàng ơn thánh cho đòan chiên Chúa.
2. “Ông mong đợi thành trì có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là Đấng sáng lập” – Xin cho mọi thành phần dân Chúa biết đặt giá trị của cuộc sống vĩnh cửu vào chính Thiên Chúa, Đấng dẫn đưa họ vào chiếm đoạt kho tàng vĩnh cửu là Nước Trời.
3. “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống: không ai đến được với Cha mà không qua Thầy” – Xin cho giới trẻ một niềm tin vững mạnh và một lòng hăng say trước lời tuyên bố của Chúa Giêsu, để họ sẵn sàng phục vụ Chúa.
4. “Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay” Xin cho mọi người trong cộng đoàn giáo xứ chúng ta luôn sống trong ân sủng, để sống vui với Chúa hôm nay và chung hưởng hạnh phúc với Ngài muôn đời.
Chủ tế: Lạy Chúa Giêsu, chính Chúa là cùng đích và là hạnh phúc đời đời của chúng con, xin giúp chúng con sử dụng đức tin Chúa đã ban ngày chịu Phép Rửa tội mà tiến về quê trời, hầu chúng con có thể sông cuộc đời thanh thoát, luôn kiếm tìm những gì thuộc về Chúa, Đấng hằng sống và hiển trị muôn đời.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, Chúa đã ban cho Giáo Hội bánh và rượu này, để Giáo Hội dùng làm của lễ dâng lên Chúa; cúi xin Chúa nhân từ chấp nhận, và dùng quyền năng biến đổi thành bí tích cứu độ chúng con. Chúng con cầu xin…
Ca hiệp lễ
Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy ca tụng Chúa, Đấng đã cho ngươi ăn no tinh hoa lúa mì.
Hoặc đọc:
Chúa phán: Bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, chúng con vừa lãnh nhận bí tích nhiệm mầu là Mình và Máu Ðức Kitô; xin cho bí tích này giải thoát chúng con khỏi tội lỗi, và giúp chúng con luôn vững vàng sống theo chân lý của Chúa. Chúng con cầu xin…
Suy niệm
Gìn giữ tâm hồn
Hồi đầu thế kỷ 20, thì két sắt là nơi cất giữ tiền bạc một cách chắc chắn nhất, nhờ một hệ thống khoá bằng số mà chỉ một mình người đặt các số ấy hay là người biết những số ấy mới mở được mà thôi.
Quân đội của một nước kia đã sử dụng một chiếc két sắt như thế để cất giấu số tiền lớn. Chiếc két sắt này được đem đến một địa điểm để phát lương cho lính, thế nhưng trên đường di chuyển, khi đi ngang qua một khu rừng đã bị một bọn cướp lấy mất. Bọn cướp hì hục nhưng không sao mở được. Chúng lấy búa đập vào két hy vọng rằng két sẽ bung ra nhưng chiếc két sắt vẫn cứ trơ trơ. Chúng cho vào lửa và đốt nhưng chiếc két sắt vẫn cứ y nguyên. Chúng khiêng chiếc két lên núi rồi đẩy xuống, nhưng cánh cửa vẫn không chịu bung ra. Sau cùng, bọn cướp gài chất nổ với hy vọng sẽ phá được chiếc két nhưng nó vẫn không hề suy suyển sau tiếng nổ kinh hoàng. Quá bực tức, bọn cướp đã quăng chiếc két xuống biển. Được tin này, quân đội cho người đến nơi trục chiếc két sắt lên và khi mở ra, sồ tiền trong két vẫn còn y nguyên.
Tâm hồn chúng ta cũng là như một chiếc két sắt, chỉ một mình chúng ta mới biết những con số để mở cửa cõi lòng chúng ta ma thôi. Nếu chúng ta không chịu mở thì ma quỷ dù tài ba đến đâu cũng không thể làm gì được. Bình thường thì những thất bại của chúng ta đối với ma quỷ, không phải vì những cám dỗ bên ngoài, mà vì những điều nằm trong chính thẳm sâu cõi lòng chúng ta.
Chỉ khi nào chúng ta bỏ ngỏ, chỉ khi nào chúng ta mở cửa thì ma quỷ mới có thể hoạt động và làm hại chúng ta được mà thôi. Ma quỷ có thể tấn công chúng ta mọi mặt, nhưng nếu chúng ta không tiếp tay với chúng, thì những cố gắng của chúng cũng chỉ là luống công vô ích mà thôi.
Cuộc đời chúng ta thì vắn vỏi, hơn thế nữa cái chết thì chắc chắn, nhưng giờ chết lại bấp bênh vô định. Chúng ta không biết mình sẽ chết khi nào, chết ở đâu và chết trong tình trạng ra sao. Cái chết có thể đến viếng thăm chúng ta bất cứ lúc nào. Vì thế qua đoạn Tin Mừng hôm nay, Chúa đã phán dạy chúng ta: Hãy tỉnh thức và sẵn sàng.
Chúng ta tỉnh thức và sẵn sàng bằng cách từng giây từng phút trong cuộc sống, hãy ra sức bảo vệ tâm hồn trước những đợt tấn công, những cám dỗ của ma quỷ, để rồi bất kỳ lúc nào Chúa đến viếng thăm, Ngài cũng sẽ thấy được nơi chúng ta một tâm hồn trong sạch và đôi tay đầy công nghiệp. Đúng thế, tâm hồn trong sạch và đôi tay chất đầy công nghiệp sẽ là như tấm hộ chiếu để chúng ta được bước vào nơi quê hương Nước Trời.
CHÚA NHẬT 19C THƯỜNG NIÊN – 2001
(Lc. 12:32-48) Lm Lã Mộng Thường
Khi suy gẫm bài Phúc Âm vừa được công bố để soạn giảng, tôi có cảm nghĩ chúng ta không ai dám để ý hoặc cố tình không muốn hiểu lời dạy, “Các con hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát”. Ai cũng có thể nhận thấy không nên thực hiện theo nghĩa đen lời khuyên này bởi nếu bán hết những gì mình có để bố thí thì người đầu tiên đáng được bố thí lại là chính mình. Thêm vào đó, giả sử bán hết, cho hết thì cuộc sống của chúng ta sẽ ra sao? Nhà cửa đâu cho chúng ta trú ngụ? Và sao chúng ta có thể sống bên vệ đường nơi mảnh đất mùa hè thì nóng như đổ lửa, mùa đông lạnh cóng cho dù áo trong, áo ngoài mà vẫn còn rét run…
Hơn nữa, nếu chẳng may rơi vào hoàn cảnh vô gia cư, cảnh sát cũng không để yên vì sống bờ sống bụi cũng là một cái tội nơi đất nước này. Thế rồi tương lai con cháu của chúng ta sẽ ra sao khi không có tiền đóng học phí cho nhà trường. Nhận định như vậy, nếu cứ theo gương năm cô trinh nữ khờ dại, bảo sao nghe vậy do không chịu suy nghĩ để áp dụng Lời Chúa theo nghĩa đen, chúng ta đã vô tình vì quá chân thành đến độ khờ dại tự biến mình thành kẻ vô gia cư và làm hại đến tương lai con cháu sau này. Tuy nhiên, tôi không nghĩ Lời Chúa đề nghị những điều phi lý. Điều chắc chắn chúng ta có thể đoan quyết đó là Lời Chúa chỉ dạy và dẫn dắt chúng ta thăng tiến trên hành trình đức tin, hành trình tâm linh, nhận biết về thực thể của chính mình. Vấn đề quan trọng, ắt có và đủ để có thể am tường, thấm nhập, và thực hiện Lời Chúa trong cuộc đời lại là một tâm hồn mở rộng, thực tâm suy nghiệm về những lời nói khôn ngoan nơi Phúc Âm.
Tôi mời gọi quý ông bà anh chị em cùng tôi suy nghiệm câu Phúc Âm kế tiếp, “Vì kho tàng các con ở đâu thì lòng dạ các con cũng ở đó”. Chúng ta thường hiểu hai tiếng “kho tàng” mang nghĩa của cải vật chất, tiền bạc, những sự giầu có nơi trần gian này. Thử xét, chúng ta có nhà, có xe, có tiền, không nhiều thì ít… nhưng thực sự lòng dạ của chúng ta hiện giờ đang ở nơi đâu? Tôi nghĩ, ai cũng biết rõ một điều đó là hoặc chúng ta đang để ý nghiệm xem những gì tôi phân tích có hợp lý hợp tình hay không hoặc chúng ta đang để tâm nơi chuyện toan tính nào đó chứ chưa chắc lòng dạ chúng ta ở nhà hoặc ở xe hay nhà băng. Lòng dạ chúng ta thay đổi điểm đích tùy thuộc ý định, ước muốn về những điều gì theo từng giai đoạn thời gian. Hơn nữa, lật nơi những bản dịch Kinh Thánh khác nhau, hai tiếng kho tàng được dịch thành “tài sản”, hoặc “tiền bạc”, hoặc “tham vọng”, hay “ước muốn”. Kinh nghiệm sống minh chứng, có những người đàn ông bỏ nhà cao cửa rộng, vợ đẹp con khôn để xây tổ ấm với người đàn bà khác; hoặc cũng có những người đàn bà bỏ tất cả ra đi quên tình, bỏ nghĩa theo tiếng gọi mới của con tim. Lại cũng có những người vì tham vọng chính trị chính em hay quyền cao chức trọng, đôi khi chỉ là chút danh hão huyền mà đã làm cho gia đình tan nát. Đồng thời cũng có những người đã có quyền cao, chức trọng nhưng lòng dạ còn muốn thêm chút tình lẻ làm nguy hại gia đình người khác. Những thực trạng xã hội này minh chứng sự thật rõ ràng đó là khi ước muốn của con người ở đâu thì lòng dạ của họ cũng ở đó.
Qua nhận định như thế, câu Phúc Âm, “Vì kho tàng các con ở đâu thì lòng dạ các con cũng ở đó” phải được hiểu: vì ước muốn các con ở đâu thì lòng dạ các con ở đó. Khi tôi đang thực tập chương trình thăm viếng bệnh nhân tại bệnh viện “Southern Baptist Hospital” ở New Orleans, tôi phải ghé thăm một bà già người Mỹ mà y tá nói rằng bà ta buồn sầu không ai có thể khuyên giải rất có hại cho việc chữa trị. Nói qua nói lại về chuyện trời mưa trời nắng để tìm hiểu nguyên nhân, tôi không thể nào hiểu được bà cụ bị phiền hà vì chuyện gì. Tôi định bụng ghé thăm hôm sau may ra có giúp chi được bà cụ chăng nên trước khi cầu nguyện cho bà, tôi hỏi bà muốn tôi cầu nguyện cho bà điều chi đặc biệt. Thế là mắt bà dường như chợt sáng lên mang đầy nét hy vọng và nói, “Xin cầu nguyện cho con chó của tôi ở nhà vì từ hôm tôi vào bệnh viện không có ai nói chuyện với nó”.
Xét như vậy, Lời Chúa dạy qua Phúc Âm, “Hỡi các con bé nhỏ, các con đừng sợ vì Cha các con đã vui lòng ban nước trời cho các con. Các con hãy bán những của các con có mà bố thí” mang nghĩa chúng ta hãy quăng những gánh lo âu đi mà vui sống vì Thiên Chúa đã ban nước trời cho chúng ta, vì nước trời ở giữa chúng ta, vì Thiên Chúa đang ngự trị và hoạt động nơi mỗi người; chúng ta chỉ cần định tâm, dồn hết tâm trí suy tư về thực thể linh thiêng, huyền nhiệm là chính Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Vị thế của chúng ta trước nhan Chúa quá ư cao trọng nhưng đã không được nhận biết.
Nói tóm gọn, nếu để tâm nhìn lại cuộc đời mình, nhận thực con người mình thế nào để nhận ra mình đang thực sự ước muốn gì, chúng ta sẽ biết rõ ràng lòng dạ chúng ta đang được định hướng nơi nao. Là Kytô hữu, chúng ta tuyên xưng, chúng ta cho rằng mình tin nơi Đức Giêsu, mình tin tưởng nơi Thiên Chúa. Nếu thực sự chúng ta tin Đức Giêsu, những lời giảng dạy của Ngài, những lời khôn ngoan nơi Phúc Âm tất phải mang ước muốn tìm hiểu của chúng ta. Lời Chúa, lời Phúc Âm phải là những đề tài cho tâm trí chúng ta luôn luôn nghiệm xét. Và như vậy, bài Phúc Âm tuần này khuyến khích, thách đố mỗi người chúng ta tự nhận biết lòng dạ của mình đang được định hướng ra sao. Chúng ta chứng tỏ lòng tôn kính Thiên Chúa bằng cách nghiệm xét Phúc Âm hay cũng chỉ theo đạo tơ lơ mơ như những người khác đã bị chúng ta gọi là vô thần hay tôn thờ ngẫu tượng đều tùy thuộc lòng dạ chúng ta có để ý suy nghiệm Phúc Âm hay không.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn