17/11/2025
Thứ hai tuần 33 THƯỜNG NIÊN
Thánh Êlisabeth Hungari

Lc 18,35-43
cầu nối yêu thương
Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi, nhưng anh càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!” (Lc 18,35-43)
Suy niệm: Anh mù ngồi bên vệ đường vốn đã khốn khổ vì thân phận mù loà của mình, tìm mọi cách để đến với Đức Giê-su, người mà anh tin nhận là “Con vua Đa-vít”, Đấng giàu lòng xót thương, anh còn bị khinh miệt, bị cản trở bởi chính đám đông hâm mộ đang vây quanh Đức Giê-su. Chúa đã tháo gỡ cho anh cái rào cản đó khi truyền lệnh cho các môn đệ dẫn anh đến với Ngài. Và Ngài đã chữa lành, cho anh được sáng mắt. Quả thật, Chúa đến để “phá đổ mọi bức tường ngăn cách là sự thù ghét”, và Ngài đã phá đổ chúng bằng cách hy sinh chính thân mình, chịu đóng đinh, chịu chết trên thập giá (x. Ep 2,14-16).
Mời Bạn: Phải chăng chúng ta cũng nhiều lần bị ngăn cách, hoặc chính chúng ta trở thành bức tường ngăn cản người khác đến với Đức Ki-tô bởi sự lạnh lùng, vô cảm thậm chí bởi thái độ ghét ghen, thù địch? ĐTC Phan-xi-cô nhắn nhủ: “Hãy xây những chiếc cầu, đừng xây những bức tường.” Hãy xây những cây cầu bằng thái độ quan tâm, cảm thông, và bằng những cử chỉ thân thiện, những lời đối thoại, những hành động bác ái, chia sẻ để mở ra con đường dẫn tha nhân đến với Đức Ki-tô.
Sống Lời Chúa: Mỗi khi tham dự thánh lễ, bạn thưa “Xin Chúa thương xót chúng con”, bạn nhớ chính mình phải trở thành khí cụ của lòng thương xót Chúa đến với tha nhân.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin Chúa cũng dạy con trở nên chiếc cầu nối tình thương, để qua con, nhiều tâm hồn được gặp gỡ Chúa và ngợi khen danh Ngài. Amen.
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Thứ hai tuần 33 THƯỜNG NIÊN
Ca nhập lễ
Chúa phán: Ta nghĩ đến bình an, chớ không nghĩ đến gian khổ; các người kêu cầu Ta, và Ta nhậm lời các ngươi, Ta dẫn dắt các ngươi từ mọi nơi các người bị nô lệ trở về.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Thiên Chúa là nguồn phát sinh mọi điều thiện hảo, được phụng sự Chúa quả là một hạnh phúc tuyệt vời: xin cho chúng con tìm được niềm vui khi hết dạ trung thành với Chúa. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: (Năm I) 1 Mcb 1, 11-16. 43-45. 57-60. 65-67
“Dân Israel phải chịu một cơn thịnh nộ khủng khiếp”.
Trích sách Ma-ca-bê quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, bởi dòng các vua Hy-lạp sinh ra một mầm mống tội lỗi, là Antiôcô Êpiphan, con vua An-ti-ô-cô, trước kia bị bắt làm con tin tại Rô-ma; năm vương quốc Hy-lạp một trăm ba mươi bảy, ông lên ngôi vua.
Thời đó từ Ít-ra-en cũng xuất hiện một số người bất lương mê hoặc được nhiều người, chúng nói rằng: “Này, ta hãy giao ước với các dân ở chung quanh chúng ta, vì từ ngày chúng ta đoạn giao với các dân ấy, chúng ta đã gặp nhiều tai họa”. Họ cho lời nói ấy là đúng. Một số trong dân chúng hối hả đi yết kiến nhà vua và được nhà vua cho phép tuân giữ các luật lệ của dân ngoại. Họ liền xây cất một thao trường ở Giê-ru-sa-lem theo tập quán của dân ngoại; họ tìm cách huỷ bỏ vết tích của phép cắt bì, chối bỏ Giao Ước thánh để rồi giao ước với kẻ ngoại. Họ tự bán mình để làm sự dữ.
Vua An-ti-ô-cô ra chiếu chỉ khắp nước truyền cho mọi dân hợp thành một dân và mỗi dân phải bỏ tục lệ riêng mình; tất cả các dân ngoại đều tuân lệnh nhà vua. Nhiều người Ít-ra-en cũng sẵn sàng theo việc phượng tự của nhà vua, họ liền hiến tế cho ngẫu tượng và phế bỏ ngày sabbat.
Ngày rằm tháng Kislêu, năm một trăm bốn mươi lăm, vua An-ti-ô-cô đặt một ngẫu tượng ghê tởm ngay trên bàn thờ dâng của lễ toàn thiêu. Người ta cũng lập nhiều bàn thờ khác trong các thành lân cận của Giu-đa: người ta đốt hương cúng tế trước cửa nhà và ở các công trường. Hễ gặp thấy sách luật nào, họ xé nát và đem đốt đi. Nếu người ta bắt gặp sách giao ước trong nhà người nào hoặc bắt gặp kẻ nào giữ Luật Chúa, thì kẻ ấy sẽ bị xử tử theo đúng chiếu chỉ của nhà vua. Nhưng cũng có nhiều người Ít-ra-en tỏ ra kiên quyết, và nhất định không ăn của gì dơ nhớp; họ thà chết chẳng thà làm cho mình ra ô uế bởi của ăn dơ và phạm đến Giao Ước thánh, và quả thực họ đã chết. Dân Ít-ra-en phải chịu một cơn thịnh nộ khủng khiếp.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 118, 53. 61. 134. 150. 155. 158
Ðáp: Lạy Chúa, xin bảo toàn cho con sống, và con sẽ tuân giữ lời nghiêm huấn của Ngài
Xướng: Con nổi cơn uất hận vì những người tội lỗi, bọn chúng bỏ rơi luật pháp của Ngài.
Xướng: Thừng chão bọn ác nhân đã trói buộc con, nhưng con chẳng lãng quên luật pháp của Ngài.
Xướng: Xin Chúa cứu con khỏi người ta áp bức, để con tuân giữ các huấn lệnh của Ngài. –
Xướng: Những kẻ bách hại con cách độc ác đang tiến lại gần, bọn chúng sống xa pháp luật của Chúa.
Xướng: Ơn cứu độ của Chúa xa bọn ác nhân, vì chúng chẳng lo giữ những thánh chỉ của Ngài.
Xướng: Nhìn thấy những kẻ phản bội mà con chán nản, vì chúng không tuân giữ lời sấm của Ngài.
Bài Ðọc I: (Năm II) Kh 1, 1-4; 2, 1-5a
“Hãy nhớ lại ngươi đã sa sút từ mức nào và hãy hối cải”.
Khởi đầu sách Khải Huyền của Thánh Gio-an Tông đồ.
Mạc khải của Ðức Giê-su Ki-tô mà Thiên Chúa đã ban cho Người, để Người tỏ cho các tôi tớ Người các điều sắp xảy ra. Vậy Người đã sai thiên thần loan báo cho tôi tớ người là Gio-an, và Gio-an làm chứng rằng tất cả những gì ông đã thấy là lời của Thiên Chúa và lời chứng của Ðức Giê-su Ki-tô. Phúc cho ai đọc và nghe các lời tiên tri này, cùng tuân giữ những điều đã chép trong đó, vì thời giờ đã gần.
Gio-an kính gởi bảy Giáo đoàn ở Tiểu Á. Nguyện chúc ân sủng và bình an cho anh em do từ Ðấng đang có, đã có và sẽ đến và do từ bảy thần linh đứng trước ngai của Người.
Tôi nghe Chúa phán bảo tôi: “Hãy viết cho thiên thần Giáo đoàn Ê-phê-xô rằng: ‘Ðây là lời của Ðấng cầm bảy ngôi sao trong tay hữu và đi giữa bảy chân đèn bằng vàng. Ta biết việc làm của ngươi nổi bật và lòng kiên nhẫn của ngươi; Ta biết ngươi không thể dung kẻ bất lương; ngươi đã thử thách những kẻ tự cho mình là tông đồ, mà kỳ thực thì không phải, nhưng ngươi đã thấu rõ họ là hạng gian dối. Ngươi có lòng kiên nhẫn, ngươi đã chịu đựng vì danh Ta mà không sờn lòng. Nhưng Ta trách ngươi điều này, là ngươi đã bỏ lòng yêu mến thuở ban đầu. Vậy hãy nhớ lại xem ngươi đã sa sút từ mức nào, hãy ăn năn hối cải và làm lại những việc thuở ban đầu’ “.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 1, 1-2. 3. 4 và 6
Ðáp: Ta sẽ cho kẻ thắng trận ăn trái cây sự sống (Kh 2, 7b).
Xướng: Phúc cho ai không theo mưu toan kẻ gian ác, không đứng trong đường lối những tội nhân, không ngồi chung với những quân nhạo báng, nhưng vui thoả trong lề luật Chúa, và suy ngắm luật Chúa đêm ngày. – Ðáp.
Xướng: Họ như cây trồng bên suối nước, trổ sinh hoa trái đúng mùa: lá cây không bao giờ tàn úa. Tất cả công việc họ làm đều thịnh đạt. – Ðáp.
Xướng: Kẻ gian ác không được như vậy: họ như vỏ trấu bị gió cuốn đi, vì Chúa canh giữ đường người công chính, và đường kẻ gian ác dẫn tới diệt vong. – Ðáp.
Alleluia: Lc 16, 31
Alleluia, alleluia! – Các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có thể xứng đáng đứng vững trước mặt Con Người. – Alleluia.
Hoặc đọc: Alleluia, alleluia! Chúa nói: Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống. – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 18, 35-43
“Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi? – Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy”.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca.
Khi Chúa đến gần thành Giê-ri-cô, thì có một người mù ngồi ăn xin bên vệ đường. Khi nghe tiếng đám đông đi qua, anh liền hỏi có chuyện gì đó. Người ta nói cho anh biết có Ðức Giê-su Nazareth đang đi qua. Bấy giờ anh liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giê-su con vua Ða-vít, xin thương xót tôi!” Những người đi trước mắng bảo anh nín đi, nhưng anh lại càng kêu lớn tiếng hơn: “Lạy con vua Ða-vít, xin thương xót tôi!” Vậy Chúa Giê-su dừng lại, truyền dẫn anh đến cùng Người. Khi anh đến gần bên Người, Người hỏi anh: “Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi?” Anh thưa: “Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy”. Chúa Giê-su bảo anh: “Hãy nhìn xem, lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi”. Tức khắc anh thấy được và anh đi theo Người, và ca tụng Thiên Chúa. Thấy vậy toàn dân liền ca ngợi Thiên Chúa.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, chúng con thành kính dâng lên Chúa lễ vật này, xin vui lòng chấp nhận, và giúp chúng con trung thành phụng sự Chúa, để mai ngày đạt tới phúc trường sinh. Chúng con cầu xin…
Ca hiệp lễ
Việc tôi kết hợp với Thiên Chúa, và việc tôi đặt niềm cậy trông vào Chúa là Thiên Chúa, thì tốt đẹp biết bao.
Hoặc đọc:
Chúa phán: Thầy bảo thật các con: Tất cả những gì các con cầu xin, hãy tin rằng các con sẽ được, thì các con sẽ được những điều đó.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, chúng con vừa cử hành lễ tế tạ ơn để tưởng nhớ Ðức Kitô Con Chúa, như lời Người truyền dạy, và chúng con đã được rước Mình và Máu Thánh Người; cúi xin Chúa nhận lời chúng con khẩn nguyện và ban cho chúng con được thêm lòng yêu mến. Chúng con cầu xin…
Suy niệm
ĐỨC TIN LÀ LIỀU THUỐC CHỮA LÀNH
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
Tin Mừng hôm nay mô tả một anh chàng mù, nghèo khổ, gặp được hạnh phúc thật nhờ Chúa Giêsu. Anh thiếu hai điều: cái nhìn thể lý và khả năng tìm kiếm công ăn việc làm để kiếm sống, nên buộc anh phải đi ăn xin. Anh cần sự giúp đỡ và anh ngồi bên vệ đường lối vào thành Giê-ri-cô, nơi có nhiều người qua lại.
May mắn cho anh, một hôm chính Đức Giê-su cùng với các môn đệ và một số người khác đã đi ngang qua đó. Nghe biết Chúa Giê-su, là Đấng đã làm nhiều phép lạ, Đấng ấy đang đến gần anh ta, chớp thời cơ, anh la lên: “Lạy ông Giê-su, con vua Đa-vít, xin thương xót tôi!” (Lc 18, 38). Đối với những người đang đi theo Chúa thì tiếng kêu của anh mù thật khó chịu nên họ quát bảo anh ta im đi, càng cấm anh càng kêu to, tiếng kêu của anh vang tới tai Chúa và động đến tâm hồn Chúa Giê-su. Đáp ứng lời van xin của anh mù ăn mày này, Chúa truyền gọi anh đến đến và hỏi: “Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi? “Hắn đáp lại: “Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy” (Lc 18, 41). Chúa Giê-su bảo anh ta: “Hãy nhìn xem! Lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi!” (Lc 18, 42) Lập tức Chúa Giê-su cho anh thấy, anh hết sức vui mừng và đi theo Chúa.
Anh mù thấy được là nhờ sự khát khao gặp gỡ cá nhân, trực tiếp, giữa Thiên Chúa với ý muốn chữa lành và con người với ước ao được chữa lành. Hai sự tự do và hai ý chí đều hướng về một điểm. Theo Phúc âm kể: “Tức khắc anh thấy được và đi theo Người” (Lc 18, 43). Ðiều này có nghĩa là anh mù trở thành môn đệ Chúa và theo Người lên Giê-ru-sa-lem, để cùng với Chúa tham dự vào mầu nhiệm cao cả của ơn cứu rỗi.
Cái nhìn thể lý thật quan trọng, cái nhìn từ bên trong của Thiên Chúa. Thánh Clêmentê Alexandria nói, “Chúng ta hãy chấm dứt việc lơ là sự thật, hãy ra khỏi bóng tối và sự vô minh, như một áng mây, hãy ra khỏi đám mây che lấp chúng ta để chiêm ngưỡng Thiên Chúa thật“.
Chúng ta thường hay than phiền và nói rằng, tôi không biết cầu nguyện. Hãy noi gương anh mù trong Tin Mừng: Anh không ngần ngại kêu lên cùng Chúa Giê-su tất cả những gì anh ta cần. Phải chăng chúng ta thiếu đức tin? Nếu thiếu, hãy thưa cùng Chúa: “Lạy Chúa, xin ban thêm lòng tin cho chúng con”. Phải chăng chúng ta có người thân bằng hay trong gia đình có người bỏ bê việc sống đạo? Vậy, hãy cầu nguyện như thế này: “Lạy Chúa Giê-su, xin cho họ được nhìn thấy”.
CHÚA CHỮA NGƯỜI MÙ TẠI GIÊ-RI-CÔ (Lc 18,35-43)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
1. Từ Pê-rê đi Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su phải đi qua Giê-ri-cô, một người mù từ mới sinh xin Chúa chữa lành. Ngài đã làm cho anh được sáng mắt. Việc Đức Giê-su làm phép lạ mở mắt người mù này sẽ giúp các môn đệ nhìn thấy rõ và chấp nhận kế hoạch cứu độ của Ngài. Ngoài ra, việc chữa lành người mù này không chỉ là mù lòa thể xác, mà còn có ý nói đến tội lỗi, tối tăm trong tâm hồn. Sứ mệnh của Đức Giê-su đến trần gian là giải thoát con người khỏi khổ đau, khỏi nô lệ, tội lỗi. Ngài luôn sẵn sàng chữa lành cho chúng ta, nhưng chúng ta chỉ được lành khi chúng ta tin vào Ngài. Như vậy, niềm tin chính là điều kiện để Chúa tha thứ và ban ơn cho chúng ta.
2. Ý thức thân phận của mình, anh mù đã khiêm tốn cầu xin: “Lạy ông Giê-su, con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi”. Sự mù lòa thể xác và nghèo nàn vật chất không phải là một ngăn trở con người gặp gỡ Thiên Chúa và lãnh nhận ơn lành của Ngài. Từ ơn lành cho thể xác mù lòa: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được”, anh mù đã tiến thêm một bước quan trọng, như tác giả Lu-ca ghi lại: “Tức khắc anh thấy được và theo Chúa, vừa đi vừa ca tụng Thiên Chúa. Thậy vậy, toàn dân đều ca ngợi Thiên Chúa”. Anh mù đã sống trọn ơn gọi Ki-tô của mình; anh đã thực hiện lời Đức Giê-su căn dặn các môn đệ Ngài: “Ánh sáng của các con phải chiếu tỏa trước mặt thiên hạ, để họ thấy những việc lành các con làm, mà tôn vinh Cha các con Đấng ngự trên trời” (Mỗi ngày một tin vui).
3. Hình ảnh người mù trong bài Tin Mừng hôm nay đã phản chiếu trung thực thân phận con người trong cuộc lữ hành đức tin. Con người không thể tự cứu mình và cũng không một người nào có thể cứu giúp con người, ngoài Đức Ki-tô. Đấng Cứu độ duy nhất có thể giải phóng loài người khỏi bóng tối tội lỗi sự chết, và đem con người vào miền ánh sáng của ân sủng và sự sống của Thiên Chúa. Vì thế, chúng ta luôn đặt niềm tin tưởng vào Người, và trung thành bước theo Người trong cuộc hành trình đức tin của mình (Trần Hữu Thành).
4. Đây đó trên đường, người ta gặp những người mù với một cây gậy chuyên dụng như một giác quan kỳ lạ giúp họ đi đến nơi họ muốn. Thật đáng thán phục! Có thể nói, cây gậy trợ lực giúp họ dò con đường họ thấy bằng trí nhớ. Cũng vậy, dù không thấy được bằng giác quan, con mắt đức tin giúp Ki-tô hữu nhận biết Thiên Chúa đang hiện diện giữa cuộc đời. Trong khi dưới con mắt của đám đông, Đức Giê-su chỉ là một người làng Nazareth, thì người mù thành Giê-ri-cô nhận ra chính là con vua Đa-vít, là Đấng Mê-si-a. Bằng “con mắt đức tin”, anh đã thấy điều mà người khác không thấy: thấy Ngài có quyền năng tái tạo những gì đã hư mất; thấy Ngài là Đấng chia sẻ được nỗi thống khổ anh đang chịu, là chỗ dựa cho anh trong lúc mọi người bỏ rơi. Giữa đám đông anh có thể bị lẻ loi vì đức tin của anh nhưng anh không cô độc, bởi Đấng cứu chữa anh từ nay đồng hành với anh trên mọi nẻo đường, còn anh quyết theo đường Ngài, dù là đường lên Giê-ru-sa-lem để chịu thương khó (5 phút Lời Chúa).
5. Nhân ngày Giới trẻ thế giới lần thứ ba mươi, Đức Giáo hoàng Phan-xi-cô nói: “Mọi người chúng ta đều là tội nhân, cần được Chúa thanh luyện. Chúng ta đến với Chúa Giê-su để nhận ra rằng Người luôn dang rộng vòng tay đợi chờ; đến với Người để gặp gỡ lòng thương xót của Người”.
Trong câu chuyện Tin Mừng, anh mù bên vệ đường đã nhận ra sự khốn khổ của mình, và chạy đến cầu cứu Đức Giê-su. Anh đã kêu đến Người, cho dù nhiều người quát mắng, bảo phải im tiếng. Anh tin tưởng tuyệt đối vào lòng thương của Chúa, anh tin Người sẽ cứu chữa anh. Thế nên, anh được Đức Giê-su dủ lòng thương, cho anh nhìn thấy.
Trong cuộc sống, nhiều khi chúng ta bị mù vì thiếu cái nhìn thiện cảm đối với tha nhân, và cũng có những lúc chúng ta bị mù vì không đủ lòng tin vào tình thương và sự quan phòng của Chúa. Như anh mù năm xưa, ta hãy chạy đến với Đức Giê-su, để được Người chữa lành.
6. Truyện: Đứa con mù từ 20 tháng.
Một bà mẹ kể lại cái kinh nghiệm bà đã học được từ đứa con mù lòa của mình như sau:
Tôi có đứa con trai bị mù từ lúc mới sinh. Khi cháu được 20 tháng, lần đầu tiên, tôi đưa cháu đến một siêu thị gần nhà. Với những bước đi chập chững, nó không ngừng bám vào gấu áo của tôi, và cứ vài ba bước nó lại ngừng lại để lắng nghe những tiếng động chung quanh.
Sáng hôm đó, tôi đã học được nhiều điều. Thật thế, tôi bỗng nhiên nhận ra rằng từ tiếng chân người đi bộ đến tiếng xe, tất cả các tiếng ồn ào đều khác nhau. Cách 100 thước chúng tôi đã nghe mùi thơm của một tiệm bánh kẹo. Vừa vào tiệm, đứa con đã dừng lại mỉm cười. Tôi mua cho cháu một thanh sôcôla rồi tiếp tục đi đến một cửa hàng khác. Một con chim từ đâu bay đến gần bên chúng tôi. Con tôi dừng lại, như đương thưởng thức tiếng chim hót. Một lúc sau tôi thấy cháu lè lưỡi ra và hút thở làn gió mát từ phương Bắc thổi tới, cho tới giờ phút này tôi vẫn chưa biết gió từ đâu.
Chúng tôi đi tiếp. Vào cửa tiệm bán cá, con tôi liền ném mẩu sôcôla và đưa tay sờ vào các loại cá.
Trên đường về, con tôi cười vui rộn rã hơn bao giờ hết. Nụ cười của nó nói với tôi rằng hôm ấy là một buổi sáng tuyệt vời của nó vì nó khám phá được những điều mới mẻ kỳ diệu. Riêng tôi, tôi đã tự hỏi: Tôi với con tôi, ai mới thực sự là kẻ mù lòa.
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Thánh Êlisabeth Hungari
Ca nhập lễ
Chúa phán: Hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến: vì xưa Ta đau yếu, các ngươi đã viếng thăm; Ta bảo thật các ngươi: Những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi làm cho chính Ta.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa đã cho thánh nữ Êlisabet nhận ra và tôn kính Đức Kitô nơi người nghèo khổ. Xin nhận lời thánh nữ chuyển cầu mà ban cho chúng con luôn hết lòng mến yêu phục vụ những ai đang lâm cảnh khốn cùng. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I
Phụng vụ Lời Chúa – (theo ngày trong tuần)
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Thiên Chúa nhân từ, xin chấp nhận của lễ Hội Thánh Chúa dâng tiến; này chúng con đang cùng nhau tưởng niệm tình yêu vô biên của Con Một Chúa, xin cho chúng con cũng biết noi gương thánh Êlisabet để lại. Nhờ đó tình yêu của chúng con đối với Chúa cũng như đối với nhau ngày càng thêm đậm đà thắm thiết. Chúng con cầu xin…
Ca hiệp lễ
Chúa nói: “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình.”
Hoặc đọc:
Chúa nói: “Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này, là anh em có lòng thương yêu nhau.”
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa nhờ Thánh lễ chúng con vừa hiệp thông, Chúa đã cho chúng con thêm sức mạnh. Xin giúp chúng con noi gương thánh Êlisabet mà sống với Chúa cho trọn tình con thảo và sống với nhau cho trọn nghĩa anh em. Chúng con cầu xin...
Suy niệm
Ghi nhận lịch sử – phụng vụ
Thánh Élisabeth qua đời tại Marbourg, Thuringen (nước Đức) đêm ngày 16 rạng ngày 17 tháng 11 năm 1231. Bốn năm sau, 1235, ngài được Đức Giáo Hoàng Grégoire IX phong thánh, và năm 1274 được ghi vào lịch phụng vụ Rôma. Cùng với thánh Louis nước Pháp, ngài được chọn làm bổn mạng Dòng Ba Phanxicô.
Sinh năm 1207 ở lâu đài Saros Patak, Élisabeth là công chúa của vua Anđrê II nước Hungari. Từ 4 tuổi đã được đính hôn với thái tử Louis IV của Thuringen (nước Đức), lúc đó thái tử 11 tuổi, và kết hôn với thái tử khi cô 14. Hai vợ chồng được ba người con: Hermann (1222), Sophie (1224) và Gertrude (1227). Năm 1227 chồng bà Élisabeth tử trận tại Brindisi (Ý) khi tham gia thập tự chinh. Trở thành goá phụ, bà Élisabeth bỏ lâu đài Wartburg trong hoàn cảnh cô cùng khó khăn, để hiến mình hoàn toàn cho các công cuộc bác ái. Năm 1228, bà mở một bệnh viện ở Marbourg và chuyên chăm cầu nguyện và phục vụ người nghèo. Ba năm sau, người góa phụ thánh thiện này qua đời, lúc đó bà mới hai mươi bốn tuổi, để lại tiếng tăm vang dội về sự thánh thiện.
Các tranh ảnh về thánh nữ Élisabeth rất phong phú và đã góp phần truyền bá sâu rộng lòng tôn sùng ngài. Một bức tranh khắc vào thế kỷ XIII, còn lưu trữ tại Marbourg nơi ngài được an táng, mô tả những thời kỳ của cuộc đời ngài. Bức Phép Lạ Hoa Hồng được trình bày rất độc đáo bởi Cavallini (Napôli). Simone Martini đã vẽ hình thánh nữ trong vương cung thánh đường thánh Phanxicô ở Assise: Ông diễn tả thánh nữ đầu đội vương miện và bận y phục hoàng hậu. L. Vanni (Washington), Van Eyck (New York), và H. Holbein (Munich) vẽ hình thánh nữ trên những khung cửa kính nhà thờ.
Thông điệp và tính thời sự
Thánh Élisabeth đã biết “nhận ra và tôn kính Đức Kitô nơi những người nghèo” (Lời Nguyện của ngày). Sống vào thời kỳ chịu ảnh hưởng sâu đậm của gương sáng và lời nói của thánh Phanxicô Assise (1181-1226), vị thánh nữ trẻ tuổi đã sớm bị chinh phục bởi tinh thần Phanxicô. Là người mẹ gương mẫu và người vợ hoàn hảo, ngài còn dành rất nhiều thời giờ cho những người nghèo khổ, khiến ai ai cũng nhắc đến lòng bác ái của ngài.
Tình thương ngài dành cho các người nghèo khổ, bệnh tật chỉ là kết quả của sự giàu có nội tâm và tinh thần chiêm niệm của ngài. Cha Conrad de Marbourg, linh hướng của ngài, nói về ngài trong một lá thư viết năm 1232 như sau: “Tuy bà có nhiều công cuộc trong đời sống hoạt động, nhưng tôi quả quyết trước mặt Thiên Chúa, tôi hiếm thấy một phụ nữ nào có tinh thần chiêm niệm hơn bà.”
Chính tinh thần này là nguồn vui cho thánh nữ. Ngài nói: “Tôi không muốn làm Chúa khiếp sợ vì một vẻ mặt thiểu não. Chắc chắn Người thích trông thấy tôi vui tươi, bởi vì tôi yêu Người và Người yêu tôi.” Cha linh hướng của ngài còn nói về ngài như sau: “Rất đông tu sĩ, nam nữ, nhiều lần trông thấy bà khi kết thúc giờ kinh nguyện thinh lặng, vẻ mặt bà rạng rỡ tuyệt vời, và đôi mắt bà sáng ngời như ánh mặt trời.”
Lá thư của cha Conrad de Marbourg trong bài đọc Giờ Kinh Sách là một bức họa chân dung thánh nữ Élisabeth Hungari, đồng thời cũng nhấn mạnh tinh thần phúc âm của việc đền tội và từ bỏ: “Ngày thứ sáu tuần thánh, bà đặt hai tay lên bàn thờ của một nhà nguyện trong thành phố của bà, bà từ bỏ ý riêng, mọi sự phù phiếm thế gian, và tất cả những gì mà trong Tin Mừng Chúa đã dạy chúng ta từ bỏ.” Sau khi xây một bệnh viện ở Marbourg, bà chăm sóc các người ốm đau tật nguyền ở đó, cho những người nghèo khổ và bị khinh dể nhất đến dùng bữa với bà.
Thánh nữ Élisabeth đã chết vì kiệt lực khi còn rất trẻ, mới chỉ 24 tuổi, để lại mọi của cải cho người nghèo. Chứng tá của ngài về đời sống Phan-sinh, tình thương những người nghèo khổ, lòng khiêm nhường và kiên nhẫn trong các thử thách đã được tưởng thưởng và xác nhận qua rất nhiều phép lạ của ngài. Lòng tin nồng cháy và tinh tuyền của ngài vào Đức Kitô mà ngài thờ lạy trong chiêm niệm, yêu mến và phục vụ trong những người hèn kém nhất, đã làm cho thánh Élisabeth Hungari trở thành một mẫu gương thánh thiện đáng ngưỡng mộ, vẫn còn chiếu toả hoàn hảo cho chúng ta ngày hôm nay.
Enzo Lodi
XIN CHO TÔI NHÌN THẤY
(THỨ HAI - THÁNH ÊLISABÉT 17/11)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
Qua Lời Tổng Nguyện của Lễ Thánh Êlisabét Hunggari hôm nay, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa đã cho thánh nữ Êlisabét nhận ra và tôn kính Đức Kitô nơi người nghèo khổ, xin Chúa nhậm lời thánh nữ chuyển cầu, mà ban cho chúng ta luôn hết lòng mến yêu phục vụ những ai đang lâm cảnh khốn cùng. Thánh nữ sinh năm 1207. Năm lên mười bốn tuổi, thân phụ là Anrê, vua Hunggari, đem gả cho Luy miền Thuringia. Cả hai sống hạnh phúc được sáu năm, sinh được ba người con trai. Cả hai người đều nỗ lực sống lý tưởng của thánh Phanxicô trong bậc gia đình. Năm 1227, Luy qua đời, chị đã nghe theo lời mời gọi sống đời nghèo khó, tận tâm phục vụ các bệnh nhân. Vì thế sức khoẻ chị sớm hao mòn và chị đã qua đời ở Mácbua năm 1231.
Mến yêu phục vụ những nghèo khổ, hướng về hạnh phúc vĩnh cửu, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách ngôn sứ Giôen: Hạnh phúc vĩnh cửu tiếp theo sau cuộc xét xử cuối cùng. Thiên Chúa xét xử hết mọi người. Ai sống ngay thẳng và được tháp nhập vào Chúa Kitô, sẽ được hưởng niềm vui dành cho thụ tạo được tình yêu Thiên Chúa đổi mới… Ngày ấy, núi non sẽ chảy sữa tràn trề; từ mọi khe suối Giuđa, nước sẽ tuôn trào cuồn cuộn. Một mạch nước từ Nhà Đức Chúa sẽ vọt ra. Ai khát, hãy đến; ai muốn, hãy đến lãnh nước trường sinh mà không phải trả tiền. Thiên thần chỉ cho tôi thấy con sông có nước trường sinh, sáng chói như pha lê, chảy ra từ ngai của Thiên Chúa và của Con Chiên.
Mến yêu phục vụ những nghèo khổ, là hiện thân của Đức Kitô, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích thư của cha Cônrát thành Mácbua, linh hướng của thánh nữ, gửi Đức Thánh Cha Ghêgôriô IX, năm 1232: Thánh nữ Êlisabét nhận ra và yêu mến Đức Kitô nơi người nghèo… Này trang nữ kiệt, bà đã yêu mến đức khiết tịnh, lòng bà sôi sục một chí khí nam nhi, bà đã hành động như một đấng anh hùng. Chính vì vậy, muôn đời sẽ tán dương bà có phúc. Lời cầu nguyện và việc bác ái của bà như hương thơm bay lên trước tòa Thiên Chúa, và Người đã nhớ lại.
Mến yêu phục vụ những nghèo khổ, bước theo đường lối thánh chỉ của Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Macabê Quyển I: Một cơn thịnh nộ lớn đe dọa Ítraen. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 118: Lạy Chúa, xin cho con được sống, thánh ý của Ngài, con sẽ tuân theo. Con nổi giận với bọn ác nhân, vì chúng đã bỏ quên luật Chúa. Con bị lưới ác nhân vây bủa, nhưng luật Ngài, con vẫn không quên.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi, sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Anh muốn tôi làm gì cho anh? - Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được. Người mù xin được nhìn thấy, thế là, anh ta đã được nhìn thấy Đấng Cứu Độ, anh đã bước theo Người, vì Người chính là ánh sáng thế gian, bước theo Người là bước vào đường sống. Người sẽ cứu ta khỏi ác nhân hà hiếp, vì ta tuân theo huấn lệnh của Người. Bọn bất lương sống xa luật Người sẽ đến gần ta mà bách hại, như xưa Dân Chúa bị bách hại, nhưng, nhiều người trong dân Ítraen vẫn kiên tâm vững chí, nhất định không ăn những thức ăn ô uế. Họ thà chết chẳng thà để cho mình ra ô uế vì thức ăn, vi phạm Giao Ước thánh. Anh mù nhìn thấy Đấng Cứu Độ, còn, thánh Êlisabét nhận ra Đức Kitô nơi người nghèo: bà đã là người an ủi những người nghèo, trở nên vị cứu tinh của những người đói. Bà xây một nhà thương gần lâu đài của mình, đón về đó nhiều người đau yếu tàn tật. Chúa đã cho thánh nữ Êlisabét nhận ra và tôn kính Đức Kitô nơi người nghèo khổ, ước gì chúng ta luôn biết hết lòng mến yêu phục vụ những ai đang lâm cảnh khốn cùng. Ước gì được như thế!
PowerPoint-t2-t33-TN
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Làm chứng (Mt 10, 17–22)
BMT dự Hội Ngộ Truyền Thông Giáo Tỉnh Huế
Tử Đạo thời đại số
Khi ta ngủ quên
SNTM CN33TNC -Lễ Các Thánh Tử Đạo VN
Nước Thiên Chúa ở giữa chúng ta
Phim tài liệu về Đức Thánh Cha Lêô XIV
Bài học vỡ lòng: Cám Ơn
Sống tạ ơn để thấy cuộc đời có ý nghĩa
Thư Kêu Gọi Giúp Đỡ Nạn Nhân Bão Kalmaegi
Thiếu Nhi VHTK Chúa Nhật 33 TN C
CN33TNC -Các Thánh TĐVN - 5 phút Lời Chúa