Tử đạo mang tên "Cha - Mẹ"

Thứ bảy - 15/11/2025 05:33 | Tác giả bài viết: L.m Giuse Hoàng Kim Toan |   18
“Lạy Chúa, Con phó dâng gia đình con cho Chúa”
Tử đạo mang tên "Cha - Mẹ"

Tử đạo mang tên "Cha - Mẹ"

 

Có những cuộc tử đạo không diễn ra trên pháp trường,
không có gươm giáo, không có tiếng la,
khi nhiều người mẹ từ chối sinh con

Còn có tiếng những người mẹ âm thầm đón nhận sinh linh.

Chính khoảnh khắc đón nhận sự sống ấy

Một lo lắng mong thai nhi phát triển bình thường và mạnh khoẻ
Dù lo âu, nặng gánh, kinh tế bấp bênh
mà chỉ những người làm cha, làm mẹ mới hiểu.

Một bà mẹ trẻ tâm sự khi biết mình mang thai đứa con thứ hai:
“Con bất ngờ khi con biết mình mang thai,
không hề chuẩn bị,
vừa sợ hãi vừa lo lắng,
nhưng con vẫn cảm tạ Chúa vì hồng ân Ngài ban.
Con chỉ xin Chúa một điều:
cho con đủ sức khỏe để chăm sóc đứa con trai hai tuổi của con.
Nhưng rồi hôm nay, khám thai lần đầu,
con được biết thai nhi rất yếu.
Sao vậy Chúa ơi?
Khi con muốn sống tốt lành để được bình an,
con lại gặp những đau khổ.
Con muốn làm người mẹ sẵn sàng yêu thương,
nhưng sao con của con lại mang nặng Thánh Giá ngay từ khi còn trong dạ?”

Có lẽ bà sẽ không tìm thấy câu trả lời trọn vẹn nơi bác sĩ,
nơi công thức, hay nơi những lời an ủi chóng qua.
Nhưng câu chuyện ấy lại vang vọng đến lời của một người mẹ xưa,
đã chứng kiến bảy người con của mình tử đạo trong một ngày.
Bà nói với chúng bằng trái tim đầy đức tin và sự thật:

“Không phải mẹ ban cho các con hơi thở và sự sống…
Chính Đấng Tạo Hoá đã nắn đúc nên các con.
Và chính Người, bởi lòng thương xót,
sẽ trả lại cho các con hơi thở và sự sống,
bởi vì các con trọng Luật của Người hơn mạng sống mình.”

(2 Mcb 7,22–23)

Người mẹ Do Thái ấy không bảo vệ con bằng cách trốn chạy đau khổ,
nhưng bằng cách đặt sự sống của con vào tay Thiên Chúa,
bằng lòng tin nghịch lý mà chỉ những người cha – người mẹ
đã sống qua bóng tối mới hiểu nổi.

Cũng thế, người mẹ hôm nay
không tử đạo bằng máu,
nhưng bằng những đêm trằn trọc,
bằng những giờ lo lắng cho một sinh linh nhỏ bé,
bằng việc tiếp tục yêu thương dù kinh tế khó khăn
trong khi hiện tại, tương lai đều khó lường.

Khi bố mẹ đón nhận sự sống
dù không theo kế hoạch,
dù đầy rủi ro, dù đi kèm thánh giá—
đó chẳng phải là một hình thức tử đạo sao?

Tử đạo của lòng tin.
Tử đạo của tình yêu không lùi bước.
Tử đạo của những bàn tay run rẩy nhưng vẫn ôm lấy sự sống.

Người mẹ ấy có thể không bao giờ được tuyên phong hiển thánh,
không có ngày lễ kính,
không có tước hiệu “tử đạo,”
nhưng Thiên Chúa biết.
Đấng đã tạo dựng đứa con trong cung lòng bà
cũng sẽ khắc ghi từng giây phút ấy
như một hy lễ đẹp lòng Người.

Bởi vì trong mọi thế hệ,
tử đạo không chỉ là đổ máu,
mà còn là dám yêu cho đến cùng,
dám đón nhận sự sống
khi sự sống ấy đi kèm nước mắt, lo âu và cả thập giá.

Và chính nơi đó,
Thiên Chúa thực hiện phép lạ âm thầm nhất:
biến nỗi sợ thành dâng hiến,
biến yếu đuối thành sức mạnh,
biến một người mẹ bình thường
trở thành chứng nhân của Lòng Thương Xót.

Tử đạo khi đón nhận sự sống
vì thế không phải là bi kịch,
mà là lời tạ ơn sâu thẳm:
“Lạy Chúa, Con phó dâng gia đình con cho Chúa”


L.m Giuse Hoàng Kim Toan

 Tags: Tử đạo

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây