Niềm tin của Tôi.

Thứ sáu - 22/04/2022 23:58 | Tác giả bài viết: Lm Giuse Hoàng Kim Toan |   693
“Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin." (Ga 20, 25)
CEaster2Vs
CEaster2Vs

Niềm tin của Tôi.


 Niềm tin không chỉ là sự ưng thuận cách máy móc. Niềm tin còn đòi hỏi những phản ứng tích cực như Toma: “Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin." (Ga 20, 25)

Tự khẳng định là một trong những đặc điểm để xác định chính mình giữa mọi người. Tự khẳng định bằng một con đường ngay thẳng, chính trực, ý thức và tự do. Chúa muốn như thế đối với mỗi người chúng ta, chịu trách nhiệm về niềm tin và sống cuộc sống của mình chứ không ai khác. Niềm tin không chỉ là do ai đặt để cho, mà còn là niềm tin “tôi tin” trong đức tin “chúng tôi tin”.

Trong đời sống đạo, cha mẹ, ông bà tôi, anh chị em tôi đều dự lễ ngày Chúa Nhật, tôi cũng đi nhưng đi cho có. Tôi không ý thức điều ấy là cần thiết cho tôi nên tôi chỉ thấy điều phải làm. Trong đời sống, nếu tôi phải làm, tôi sẽ chỉ chiếu lệ, cho xong, tôi không biết mình là ai vì chẳng bao giờ biết tôi là ai và điều gì cần cho tôi. Tôi sống như mọi người quanh tôi sống, họ đứng ngoài dự lễ, tôi cũng làm như thế, nhiều người cho rằng chẳng tội lỗi gì tôi cũng sống theo vậy. Cuối cùng tôi chẳng có trách nhiệm gì với cuộc sống của tôi, cứ để nó trôi theo những cảm xúc của tôi. Thấy được là được, thấy tốt là tốt.

Tự tìm kiếm niềm tin là một hành vi tích cực, để biết tại sao tôi tin, niềm tin ấy cho tôi những gì? Toma đặt câu hỏi của mình về niềm tin là bộc lộ một cá tính mạnh. Ông dám tuyên bố với mọi người, niềm tin cần được kiểm chứng. Mặc dù Tôma cũng đã sống với Chúa bao năm, chứng kiến sự chết của Chúa, vẫn nghe Chúa đã sống lại. Tất cả những điều đó vẫn là điều “chúng tôi tin”. Vấn đề “tôi tin” đòi hỏi với chính tôi. Tôi sẽ đến tham dự với anh chị em tôi trong cử hành Thánh Lễ một cách nghiêm túc, giống như Tôma đến dự buổi họp mặt với các tông đồ tám ngày sau đó. Tôi tham dự với một cách khiêm nhường cùng với anh chị em của tôi trong cầu nguyện, xin ban cho tôi thêm niềm tin.

Niềm tin của tôi là một niềm tin sống động, không chỉ một lần tin mà là mỗi ngày sống xác tín niềm tin. Tôi hạnh phúc sống trong niềm tin của tôi, đòi hỏi tôi nỗ lực tìm biết và sống niềm tin của mình, chứ không do người khác nhận định. Chính tôi tìm thấy niềm tin của tôi trong điều chúng tôi tin là cần thiết. Chúa sẵn sàng cho tôi thấy niềm tin của tôi, như đã sẵn sàng cho Tôma thọc ngón tay vào lỗ đinh, để củng cố xác tín của tôi.

Niềm tin tôi sống một cách sâu xa có thẻ diễn tả theo cách của Thánh Phaolô: “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi” (Gl 2, 20). Một niềm tin sống dồi dào, đạt tới đỉnh cao hạnh phúc. Đó là niềm tin mà chúng ta hằng ngày xin Chúa ban cho để vươn tới.
 Lm Giuse Hoàng Kim Toan
 Tags: ngón tay, bàn tay

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây