Lời Chúa THỨ SÁU TUẦN 26 THƯỜNG NIÊN

Thứ ba - 01/10/2024 20:01 |   83
“Ai nghe anh em là nghe Thầy; và ai khước từ anh em là khước từ Thầy; mà ai khước từ Thầy là khước từ Đấng đã sai Thầy.” (Lc 10,13-16)
04/10/2024
THỨ SÁU TUẦN 26 THƯỜNG NIÊN

Thánh Phanxicô Assisi, lễ nhớ

 
t6 t26 TN

Lc 10,13-16

khước từ hay đón nhận
“Ai nghe anh em là nghe Thầy; và ai khước từ anh em là khước từ Thầy; mà ai khước từ Thầy là khước từ Đấng đã sai Thầy.” (Lc 10,13-16)

Suy niệm: Sau khi Chúa Giê-su đưa ra những chỉ thị để sai 72 môn đệ đi rao giảng, thánh sử Lu-ca cho biết Ngài than khóc cho các thành Kho-ra-din, Bết-xai-đa và Ca-phác-na-um, bởi vì họ được nghe lời Ngài giảng dạy cũng như chứng kiến bao phép lạ Ngài làm, thế mà họ vẫn không hối cải. Qua đó, Chúa ngầm báo trước cho các môn đệ rằng họ, cũng giống như Thầy, sẽ gặp phải những con người cứng lòng như thế khi thi hành sứ vụ. Dù thế nào đi nữa, họ đừng nản chí sờn lòng; trái lại hãy luôn xác tín rằng sứ vụ của họ là hết sức cao cả bởi vì khước từ hay đón nhận lời họ rao giảng chính là khước từ hay đón nhận Đức Giê-su, Đấng đã sai họ, và do đó cũng có nghĩa là khước từ hay đón nhận chính Chúa Cha là “Đấng đã sai Thầy”.

Bạn thân mến, Lời Chúa được loan báo cho bạn bằng nhiều cách: trong mỗi một thánh lễ, trên các phương tiện truyền thông hay qua việc bạn suy niệm hằng ngày, Chúa vẫn nói với bạn. Chúa kêu gọi bạn đừng cứng lòng cũng đừng nản lòng. Ngài cho bạn hoàn toàn tự do để đón nhận hay khước từ lời mời gọi để lắng nghe và sống theo Lời Ngài. Đồng thời, khi bạn là người môn đệ trung thành loan báo Tin Mừng, bạn “sẽ được gấp trăm ở đời này và được sự sống vĩnh cửu làm gia nghiệp” (Mt 19,29).

Sống Lời Chúa: Luôn dành thời gian mỗi ngày để đọc và suy niệm Lời Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là lương thực nuôi dưỡng tâm hồn con. Xin giúp con mở rộng lòng đón nhận và thực thi Lời Chúa truyền dạy, để được hưởng hạnh phúc Nước Trời. Amen.


Ngày 4: Lạy Chúa! Trời đất mênh mông, chúng con như cọng cỏ. Ngồi một góc, với tràng Chuỗi Mân Côi, chúng con không khiến bản thân kinh động thế giới, cũng không để thế giới kinh động bản thân mình. Chuỗi Mân Côi có bốn Mùa: Vui, Sáng, Thương, Mừng tuần hoàn thay đổi, trong niềm vui hé lộ bi kịch, trong thương đau tủi nhục báo trước chiến thắng vinh quang rạng ngi, trong mất ắt có được, trong cái chết đã ẩn tàng sự sống vĩnh hằng. Dù giữa phố chợ đông đúc hay núi non tĩnh lặng, xin cho chúng con đều có thể cầm tràng chuỗi trên tay, chiêm niệm các mầu nhiệm của Chúa. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ SÁU TUẦN 26 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa đã tác tạo mọi sự cho chúng tôi hưởng dùng, Chúa đã xét xử công bình. Vì chúng tôi đã phạm tội và không tuân giữ các giới răn Chúa; nhưng xin Chúa hãy ban cho ban cho danh Chúa được vinh hiển, và xin hãy đối xử với chúng tôi theo lượng từ bi của Chúa.

Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, khi Chúa thương xót và tha thứ, chính là lúc Chúa biểu lộ quyền năng cách tỏ tường hơn cả; xin không ngừng ban ơn giúp chúng con đạt tới Nước Trời là hạnh phúc Chúa đã hứa ban mà chúng con đang hết lòng theo đuổi, chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) Br 1, 15-22
“Chúng ta đã phạm tội trước mặt Chúa và không tin tưởng vào Người”.

Trích sách Tiên tri Barúc.

Sự công chính thuộc về Chúa là Thiên Chúa chúng ta, còn sự thẹn mặt thì thuộc về chúng ta: như ngày nay, nó thuộc về toàn cõi Giuđa: thuộc về dân cư Giêrusalem, vua chúa, quan quyền, tư tế, tiên tri và các tổ phụ chúng ta. Chúng ta phạm tội trước mặt Chúa là Thiên Chúa chúng ta, và chúng ta không tin tưởng, không cậy trông vào Người. Chúng ta không suy phục Người, không nghe tiếng Chúa là Thiên Chúa chúng ta, để chúng ta bước đi trong các giới răn Người đã ban cho chúng ta. Từ ngày Chúa dẫn các tổ phụ chúng ta ra khỏi đất Ai-cập cho đến ngày nay, chúng ta chẳng tin tưởng vào Chúa là Thiên Chúa chúng ta: chúng ta vô tâm lìa xa Chúa để khỏi nghe tiếng Người. Chúng ta mắc phải nhiều tai hoạ và những lời chúc dữ mà Chúa đã báo cho Môsê tôi tớ Người, khi Người dẫn dắt tổ phụ chúng ta ra khỏi đất Ai-cập, để ban cho chúng ta đất chảy sữa và mật như ngày hôm nay. Chúng ta không nghe tiếng Chúa là Thiên Chúa chúng ta theo như mọi lời các tiên tri Chúa sai đến cùng chúng ta. Mỗi người chúng ta cứ theo lòng gian tà của mình, làm tôi các thần ngoại, thực hành các sự dữ trước mắt Chúa là Thiên Chúa chúng ta.
Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 78, 1-2. 3-5. 8. 9
Ðáp: Lạy Chúa, xin giải thoát chúng con vì vinh quang danh Chúa
Xướng: Ôi Thiên Chúa, ngoại bang đã xông vào gia nghiệp Chúa, họ làm ô uế thánh điện của Ngài, họ biến Giêrusalem thành nơi đổ nát! Họ ném tử thi thần dân Chúa làm mồi nuôi chim trời, và huyết nhục tín đồ Ngài cho muông thú đồng hoang.
Xướng: Họ đổ máu chư vị đó dường như nước lã quanh Giêrusalem, mà không có kẻ chôn vùi. Chúng con đã bị bêu ra cho láng giềng phỉ nhổ, cho lân bang chế diễu nhạo cười! Tới ngày nào, lạy Chúa, Chúa còn giận mãi? Và lòng ghen hận Chúa còn như lửa nấu nung?
Xướng: Xin đừng nhớ tội tiền nhân để trị chúng con; xin kíp mở lòng từ bi đón nhận chúng con, vì chúng con lầm than quá đỗi!
Xướng: Ôi Thiên Chúa, Ðấng cứu độ chúng con, xin phù trợ chúng con vì vinh quang danh Chúa; xin giải thoát và tha tội chúng con vì danh Ngài.

Bài Ðọc I: (Năm II) G 38, 1. 12-21; 39, 33-35
“Ngươi có xuống tận đáy biển và đi bách bộ dưới vực thẳm không?”

Trích sách ông Gióp.

Từ cơn gió lốc, Chúa đáp lời ông Gióp rằng: “Sau khi ngươi đã sinh ra, ngươi có ra lệnh cho bình minh, và chỉ chỗ cho rạng đông không? Ngươi có cầm giữ các phần cuối cùng trái đất, và xua đuổi khỏi địa cầu bọn gian ác không? Mặt đất trở nên như đất sét có đóng ấn và trải ra như chiếc áo. Bọn gian ác bị tước mất sự sáng, và cánh tay giơ cao bị bẻ gẫy.

“Ngươi có xuống tận đáy biển, và đi bách bộ dưới vực thẳm không? Cửa tử thần có mở ra cho ngươi và ngươi có nhìn thấy tối tăm không? Ngươi có xem xét chiều rộng địa cầu không? Nếu ngươi đã hiểu biết, hãy chỉ mọi sự cho Ta. Sự sáng ở đàng nào và sự tối tăm ở nơi đâu, để ngươi dẫn dắt cả hai đến địa giới của chúng, và hiểu biết đường lối nhà chúng? Bấy giờ ngươi có biết ngươi sẽ sinh ra không? Và ngươi có biết rõ số ngày đời ngươi không?”

Ông Gióp thưa lại cùng Chúa rằng: “Con nói lơ đãng, thì con trả lời thế nào được? Con để tay trên miệng con. Con đã nói một lần, chớ chi con đừng nói! Và lần thứ hai, con không nói thêm gì nữa”.
Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Tv 129, 5
Alleluia, alleluia! – Con hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn con trông cậy ở lời Chúa. – Alleluia.

(Hoặc đọc: Alleluia, alleluia! -Ngày hôm nay, anh em chứ cứng lòng, nhưng hãy nghe tiếng Chúa. – Alleluia.)

Phúc Âm: Lc 10, 13-16
“Ai tiếp đón Thầy, là tiếp đón Ðấng đã sai Thầy”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Khốn cho ngươi, hỡi Corozain, khốn cho ngươi, hỡi Bethsaiđa: vì nếu tại Tyrô và Siđon đã xảy ra những phép lạ thực hiện nơi các ngươi, thì từ lâu, những nơi đó đã mặc áo vải thô và ngồi trên tro bụi mà sám hối. Cho nên trong ngày thẩm phán, Tyrô và Siđon sẽ được nhiêu dung hơn các ngươi.

“Còn ngươi nữa, hỡi Capharnaum, phải chăng ngươi sẽ được nâng cao đến tận trời? Ngươi sẽ phải hạ thấp xuống tới địa ngục.

“Ai nghe các con, tức là nghe Thầy, và ai khinh dể các con, là khinh dể Thầy. Mà ai khinh dể Thầy là khinh dể Ðấng đã sai Thầy”.
Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, chúng con dâng những lễ vật này, xin Chúa vui lòng chấp nhận, và mở cho chúng con nguồn mạch mọi ơn phúc. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ
Lạy Chúa, đối với tôi tớ Chúa, xin nhớ lại lời Chúa, vì Chúa đã cho tôi hy vọng vào lời Chúa, đó là điều an ủi tôi trong lúc tôi khốn khổ.

Hoặc đọc:
Do điều này mà chúng ta đã biết tình yêu của Thiên Chúa, là chính Người đã thí mạng sống mình vì chúng ta, nên chúng ta cũng phải thí mạng sống mình vì anh em.

Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, trong thánh lễ này, chúng con đã chung phần đau khổ với Ðức Kitô Con Một Chúa; xin Chúa thương đổi mới xác hồn chúng con, để chúng con được hưởng vinh quang với Người. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Suy niệm

CHÚA THAN TRÁCH BA THÀNH Ở GALILÊ (Lc 10,13-16)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Sau khi sai 72 môn đệ đi rao giảng Tin Mừng, Chúa Giê-su liên tưởng đến các thành phố Khoradin, Betsaiđa và Capharnaum nằm ở bờ Ghênêdaret. Là những thành phố tương đối giàu có và trình độ văn hóa cao hơn những thành khác. Chúa Giê-su và các môn đệ đã nhiều lần rao giảng Tin Mừng cũng như làm phép lạ ở các thị trấn này, nhưng sự giàu có và kiến thức của họ đã khiến họ kiêu căng tự mãn nên không đón nhận Tin Mừng, không chịu hối cải, nên hình phạt cho họ sẽ nặng hơn hơn các thành phố khác.

2. Hôm nay Chúa Giê-su khiển trách các thành dọc bờ hồ Galilê là Khoradin, Betsaiđa và Capharnaum. Vì sao vậy? Vì các thành này đã chứng kiến “phần lớn các phép lạ và các lời giảng dạy” của Chúa; thế nhưng họ không đón nhận Tin Mừng, không chịu hối cải, họ đã đóng kín lòng mình, họ không để cho ơn Chúa được thể hiện trong cuộc đời. Họ đã không tận hưởng cái đặc ân, cái cơ hội mà thành Tia, Sôđôma và Gômôra không hề được. Và chính vì không đón nhận Chúa, nên họ cũng không thể thấy các phép lạ xẩy ra tiếp tục trong chính hành vi tiếp nhận của họ.

3. Cũng trong Tin Mừng hôm nay, sau khi chúc dữ các thành phố sa đọa, Chúa Giê-su nói với chúng ta rằng chỉ nhờ lắng nghe Lời Ngài, con người mới có thể thông hiệp và hiệp nhất với nhau. Niềm tin là men nối kết con người với nhau, niềm tin là sức bật đưa con người ra khỏi chính mình để đến với người khác, niềm tin là thuốc chữa trị con người khỏi vong thân. Phát triển kinh tế là một yếu tố cần thiết cho cuộc sống; thế nhưng con người không chỉ sống bằng cơm bánh. Ăn no, hưởng thụ, mà tinh thần trống rỗng thì cũng chỉ là mẫu người què quặt kém phát triển mà thôi. Một cuộc sống sung mãn đích thực phải là cuộc sống trong đó giá trị tinh thần và luân lý được đặt vào hàng trọng yếu (Mỗi ngày một tin vui).

4. Chúa Giê-su đến trần gian để cứu độ mọi người. Trước sự cứng lòng tin của một số dân thành đã từng chứng kiến phép lạ Chúa làm mà không tin, Chúa Giê-su dùng những lời lẽ than trách, khuyến cáo họ. Dầu vậy, Chúa không trừng phạt những kẻ lãnh đạm, cố chấp không đón nhận Tin Mừng, nhưng mời gọi, khuyến cáo họ nghe Lời Chúa mà ăn năn trở lại. Chúng ta cần khoan dung với kẻ ác, nhẫn nại với người cứng lòng, để tình yêu của Chúa được biểu lộ qua chúng ta, có sức lôi cuốn tội nhân hoán cải (5 phút Lời Chúa).

5. Chúng ta thấy tội lỗi là đáng sợ, mà đã có tội lại còn cố chấp thì càng đáng sợ hơn. Tục ngữ Ả Rập nói rằng: tội có năm ngón tay, nó dùng hai ngón bịt mắt chúng ta, để chúng ta không thấy được tội lỗi xấu xa chừng nào. Nó sợ nếu chúng ta biết tội lỗi xúc phạm đến Chúa nặng nề thế nào, thì chúng ta không dám phạm.

Nó dùng hai ngón khác bịt tai chúng ta, để chúng ta không còn nghe thấy tiếng Chúa mà ăn năn sám hối. Nó làm như vậy để giữ chúng ta ở trong tình trạng tội lỗi lâu ngày, lòng chúng ta trở nên chai đá,  và chúng ta không muốn thống hối nữa.
Nó dùng ngón cuối cùng bịt miệng chúng ta, để chúng ta không đọc lời thống hối, không phàn nàn hối hận vì tội lỗi đã phạm (Phạm Văn Phượng).

6. Người xưa dạy: Kẻ tự cho mình là tài giỏi thì tai không còn được nghe lời hay lẽ phải nữa”.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su cảnh báo về số phận của những kẻ tự mãn. Họ giống như dân các thành Khoradin, Betsaiđa và Capharnaum sống trong sự sung túc về vật chất, trí thức và lấy làm thỏa mãn với sự thông minh trần thế của mình, để rồi họ khép kín lòng mình, và từ chối lời khôn ngoan của Chúa Giêsu. Bởi vậy, số phận dành cho những người đó là hố sâu của sự chết muôn đời.

Trong cuộc sống, chúng ta lắm khi cũng mắc phải  những cám dỗ như thế. Ta thường tự cao tự đại về lượng tri thức đồ sộ đã thụ đắc và cảm thấy thỏa mãn với chúng, để rồi khép kín tâm hồn và xem thường lời chỉ dạy, khuyên nhủ của người khác. Ta đâu biết đó chính là những thông điệp mà Thiên Chúa đang muốn gửi đến cho ta (Học viện Đa Minh).

7. Truyện: Hai triết gia Jacques Maritain và Raissa.

Jacques Maritain và Raissa là hai triết gia của nước Pháp vào đầu thế kỷ này. Hồi còn trẻ, hai người đã hết lòng yêu thương nhau. Nhưng rồi sự vô tín ngưỡng đã đưa họ đến vực thẳm của thất vọng. Cuộc sống càng ngày càng trở nên nhạt nhẽo, vô nghĩa. Rồi một hôm kia, hai người dắt nhau đến một công viên ở Paris và thề thốt với nhau rằng, nếu trong vòng 12 tháng mà không tìm ra được một ý nghĩa nào cho cuộc sống thì cả hai sẽ cùng tự vẫn.

Rất may là sau 12 tháng họ đã tìm ra cho cuộc sống một ý nghĩa. Ý nghĩa ấy là tình yêu và ân sủng của Thiên Chúa.

Sau đó cho đến cuối đời, họ đã dành tất cả cuộc sống của họ để làm chứng cho tình yêu và ân sủng họ đã nhận được.

Trong tác phẩm có tựa đề “Thủ lãnh của thế gian”, bà Raissa đã viết như sau: “Ma quỉ đã tung ra một mạng lưới ảo tưởng trên chúng ta. Mạng lưới này tuy vô hình nhưng rất mãnh liệt. Nó làm cho chúng ta yêu thích giây phút chóng qua hơn cuộc sống vĩnh cửu. Nó khuyến dụ chúng ta chạy theo sự vô định hơn chân lý. Nó bảo ta rằng, ta chỉ có thể yêu mến tạo vật bằng cách thờ lạy chúng mà thôi”.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Thánh Phanxicô Assisi, lễ nhớ

Ca nhập lễ

Thánh Phanxicô. Người của Thiên Chúa đã lìa nhà cửa, tự bỏ gia nghiệp, và trở nên túng thiếu nghèo khổ nhưng Chúa đã cất nhắc người lên.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, Chúa đã soi sáng cho thánh Phan-xi-cô chọn cuộc đời hèn mọn khó nghèo để trở nên hình ảnh sống động của Ðức Kitô. Xin cho chúng con hằng noi gương thánh nhân để lại mà thiết tha gắn bó cùng Chúa và hăm hở bước theo Ðức Kitô, lòng chan chứa an vui và đầy tràn yêu mến. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I

Phụng vụ Lời Chúa – (theo ngày trong tuần)

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, chúng con dâng tiến lễ vật này để kính nhớ thánh Phan-xi-cô, vị thánh đã trọn đời mê say mầu nhiệm thập giá. Xin Chúa thương chấp nhận và chuẩn bị lòng trí chúng con cử hành mầu nhiệm cao cả này. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Phúc cho ai có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, Chúa vừa cho chúng con dự tiệc thánh. Xin thương giúp mọi người chúng con biết noi gương thánh Phan-xi-cô để lại mà tận tình yêu mến Chúa và nhiệt tâm lo việc tông đồ. Nhờ vậy, chúng con vừa nghiệm thấy lòng Chúa yêu thương, vừa hân hoan chia sẻ những hồng ân của Chúa để hết thảy mọi người được hưởng ơn cứu độ. Chúng con cầu xin…

Ghi nhận lịch sử – phụng vụ

Thánh Phanxicô Assise qua đời đêm mồng 3 rạng mồng 4 tháng 10 năm 1226 tại Assise, trong một túp lều ở Portioncule. Hai năm sau, 1228, ngài Đức Giáo Hoàng Grêgoire IX, bạn thân và vị bảo trợ của ngài, phong thánh. Năm 1939, ngài được Đức Giáo Hoàng Piô XII công bố là bổn mạng nước Ý, cùng với thánh Catherine de Sienna.

Là con một nhà buôn vải giàu có, ngài sinh tại Assise (nước Ý) khoảng năm 1181 và được đặt tên là Gioan. Cha ngài, ông Pietro di Bernardone, rất có thiện cảm với nước Pháp sau các cuộc hành trình đến đó, nên đã dạy ngài tiếng Pháp và những bài hát của các người hát rong thời đó. Vì vậy cậu bé Gioan được biệt danh là Francesco (nghĩa là người Pháp). Sau một thời trẻ vô tư và thích mạo hiểm, ngài tham gia cuộc chiến của Assise chống lại miền Perugia. Bị bắt làm tù binh, ngài bị giam cầm trong một năm (1202-1203). Năm 1205, ngài đăng ký gia nhập đội quân giáo hoàng của Gautier de Brienne và tham gia vào một cuộc viễn chinh. Nhưng một giấc mộng đã đưa ngài trở về Assise và ngài quyết định “theo chủ (Giêsu) hơn theo tớ (Gautier de Brienne). Từ đó càng ngày ngài càng chuyên chăm hơn vào việc cầu nguyện và bố thí. Năm 1205, ở Saint-Damien, ngài nghe tiếng Chúa Giêsu trên thánh giá nói với ngài: “Phanxicô, hãy đi trùng tu lại ngôi nhà thờ đổ nát của Ta.” Từ giã bạn bè và gia đình sau khi bị gia đình kiện cáo, Phan-xi-cô sống ẩn dật trong ba năm để chờ đợi một luồng ánh sáng. Cuối cùng, ngày 24 tháng 1 năm 1209, lễ thánh Mátthias, khi nghe bài Tin Mừng (Mt 10, 1-9) trong nhà thờ Đức Mẹ Các Thiên Thần, ngài hiểu rằng những lời Chúa Giêsu khuyên các môn đệ trong cuộc truyền giáo cũng là những lời khuyên cho ngài. Từ đó ngài sống một cuộc đời phiêu bạt và nghèo khó để rao giảng cho mọi tạo vật tin mừng cứu độ. Bằng lối sống này, ngài đã qui tụ được những môn đệ đầu tiên mà ngài gọi là “những Anh em hèn mọn”, nghĩa là những người thấp hèn nhất. Đó là những thanh niên đã từ bỏ mọi sự, đi khất thực, công bố Lời Chúa, hoà giải các địch thù, rao giảng sự sám hối và phép Thánh Thể . . . Năm 1210, nhóm nhỏ này–gồm 12 người, trong đó có Bernard de Quintavalle–cùng đi đến Rô-ma. Đức giáo hoàng Innôcentê III phê chuẩn bằng miệng bộ luật đầu tiên, rất đơn giản, do thánh Phanxicô soạn. Các anh em ngài từ nay có thể mang Tin Mừng đến khắp thế giới. Pax et bonum (bình an và tốt lành) là châm ngôn của các ngài. Lý tưởng của các ngài là Tin Mừng nguyên tuyền: tình yêu say đắm đối với Chúa Kitô, nghèo khó hoàn toàn, gần gũi với thiên nhiên, dịu dàng với mọi người . . . Năm 1212, ngài cùng chị Clara Assise lập Dòng Nhì Phanxicô, gọi là dòng Clarít, rồi ngài tìm cách tham gia đạo quân thập tự chinh nhằm cải hoá người Hồi giáo ở Syria, nhưng không thành công; tàu chở ngài bị đánh dạt vào bờ. Sau đó, ngài định đi Tây Ban Nha để cải hóa người Maures, nhưng rồi bị bệnh phải trở về Ý. Năm 1215 có tổng tu nghị đầu tiên của Dòng Anh em hèn mọn, và thánh Phanxicô sau khi hoàn tất tổ chức của Dòng, đã gửi những Anh em đầu tiên ra nước ngoài. Năm 1217, ngài tìm cách đến Pháp nhưng không thành, và năm 1219, người nghèo Poverello sang Ai Cập và gặp giáo trưởng Hồi giáo. Trở về nước Ý, năm 1221 ngài lập Dòng Ba Sám hối. Vào dịp tổng tu nghị ở Nattes, ngài soạn bộ luật thứ hai cho các Anh em hèn mọn, rồi năm 1223, bộ luật thứ ba, được Đức giáo hoàng Honoriô III phê chuẩn. Vẫn trong năm 1223, vào dịp lễ Giáng Sinh, trong một hang đá ở Greccio, ngài trưng bày một hang đá sống động Chúa Giáng Sinh. Năm sau, ngày 14 tháng 9 năm 1224, trên núi Alverne, ngài được ghi các dấu thánh của Chúa chịu nạn. Sau đó, khi trở về Assise, ngài ngã bệnh nặng và gần như bị mù. Giữa những đau đớn ghê gớm, ngài sáng tác Bài Ca Mặt Trời, và tối trước ngày ngài mất, ngài soạn Chúc Thư trong đó ngài diễn tả nỗi luyến tiếc thời nguyên thuỷ. Sức lực cạn kiệt, thánh Phanxicô tắt hơi thở khi mới bốn mươi lăm tuổi, mình trần nằm trên nền nhà Portioncule của ngài, miệng vẫn hát lên thánh vịnh 141: Voce mea ad Dominum clamavi (Con cất tiếng kêu lên cùng Chúa).

Thi hài ngài được an táng tại vương cung thánh đường nổi tiếng San Francesco mà Anh Êlie, người kế vị ngài, cho xây tại Assise (1228). Các giai thoại cuộc đời ngài thường xuyên được vẽ lại qua các thế kỷ. Chúng ta nhắc đến một số tác phẩm như Ông Thánh cho thấy các Dấu thánh (vô danh, Louvre); Thánh Phanxicô suy niệm trước một cái sọ người (Murillo, Séville, và le Greco, Pau); Thánh Phanxicô và Chúa Chịu Đóng Đinh (Le Caravage, Harford); Phép lạ Hoa hồng (Rubens, Lille); Khúc hoà tấu Thiên thần (Rubens, Anvers).

Thông điệp và tính thời sự

Các lời nguyện của thánh lễ vẽ lại những nét đặc trưng của thánh Phanxicô, đã được phác họa trong Ca Nhập lễ: “Thánh Phanxicô Assise, người của Chúa, đã lìa bỏ nhà cửa, gia nghiệp, để kết hôn với Chị Nghèo Khó; và Chúa đã nhận ngài vào phục vụ Người.”

Lời Nguyện của ngày nhắc nhớ “đời sống khiêm hạ và nghèo khó” của thánh Phanxicô, “hoàn toàn nên giống Chúa Kitô”. Thomas de Celano làm chứng: “Vì rất khiêm hạ, ngài đầy lòng nhân hậu với mọi người và biết hoà hợp với tính khí của mỗi người. Là vị người thánh thiện nhất trong chư thánh, ngài tỏ ra là một người anh em giữa những kẻ tội lỗi.” (Tiểu Sử thánh Phanxicô).

Lời Nguyện trên lễ vật gợi ra “mầu nhiệm thập giá mà thánh Phanxicô đã ôm ấp suốt đời mình.” Tháng 8 năm 1224, lúc ấy đang trên núi Alverne, sống đời ẩn dật, cầu nguyện và chay tịnh, thánh Phanxicô đã xin Chúa cho mình được chia sẻ tình yêu và sự đau khổ của Chúa. Thế là, vào dịp lễ Suy tôn Thánh giá, trong lúc ngài cầu nguyện, thiên thần Sêraphim hiện ra mang cho ngài ảnh Chúa chịu đóng đinh. Từ đó, hai bàn tay, cạnh sườn và hai bàn chân của ngài được in những dấu thánh cuộc Khổ nạn của Chúa Kitô, cho tới khi ngài mất. Vì vậy chúng ta cầu nguyện trong Thánh thi của Kinh Chiều: “Anh Phanxicô, những dấu đinh của thập giá nặng nề đã nhập vào thân thể anh! Ước chi mỗi người chúng tôi được đi đến tột cùng sức lực mình, và chịu đau khổ hoàn toàn vì tình yêu Chúa !” Lời Nguyện sau hiệp lễ diễn tả “đức ái của thánh Phanxicô và tâm hồn tông đồ quảng đại của ngài.”

Được tình yêu Chúa Kitô thu hút cũng mạnh như sự quan tâm đối với phần rỗi đồng loại, thánh Phanxicô đặt nền tảng cho tất cả công cuộc cải cách của mình trên đức khiêm nhường. Ngài viết cho anh em trong dòng: “Chúng ta không bao giờ được muốn trổi hơn người khác, nhưng phải ước muốn làm đầy tớ và lụy phục mọi người vì Thiên Chúa.” (Bài đọc Giờ Kinh Sách). Dòng của ngài có được sức mạnh để phục hưng hàng giáo sĩ triều và canh tân lòng yêu mến Phúc âm giữa giáo dân, đó là nhờ sự thánh thiện của các Anh em hèn mọn: “Chúng ta không cần phải là những người khôn ngoan hay thông thái theo xác thịt; nhưng chúng ta phải là những người đơn sơ, khiêm nhường và thanh tịnh.” (sđd). Ngài nhắc lại những giá trị nòng cốt của Tin Mừng: “Với tất cả những người sống trên thế giới này, chúng ta hãy sống bác ái và khiêm nhường”, theo gương Chúa Kitô, “Đấng vốn giàu có trên hết mọi sự, nhưng đã muốn cùng với Mẹ thánh Người, chọn sự nghèo khó trên hết.”

Với đức khiêm nhường và nghèo khó, lòng yêu mến Chúa Kitô, loài người và tạo vật, thánh Phanxicô là một trong những vị thánh nổi danh nhất và được yêu mến nhất trên toàn thế giới.

Endo Lodi

TỰ MÃN
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Khốn cho ngươi, hỡi Chorazin, Bethsaida!”; “Khốn cho ngươi, hỡi Capharnaum!”.

“Satan pha loãng đại dương của sự vô tín bằng một ấm trà bốc hơi nghi ngút đạo đức Kitô giáo; và mọi người lội xuống, đầy tự mãn, nhưng không biết rằng, họ đang tắm trong sự vô tín. Bạn không thể pha loãng một đại dương lạnh lẽo của sự vô tín bằng một chút nước ấm của lòng sùng đạo hoặc những nỗ lực tốt của con người!” - Barnhouse.

Kính thưa Anh Chị em,

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu lên án mạnh mẽ chống lại các thành ‘tự mãn’, ‘vô tín’, những nơi Ngài đã thường xuyên rao giảng rộng rãi - Chorazin, Bethsaida và đặc biệt, Capharnaum.

Chorazin nằm gần biển Galilê. Bethsaida, quê hương của một số môn đệ, nằm trên bờ biển phía đông bắc của biển Galilê. Capharnaum nằm ở bờ biển phía bắc, thường xuất hiện trong các câu chuyện Phúc Âm và đây là trung tâm mà Chúa Giêsu đã thực hiện phần lớn công việc truyền giáo. Những lời Ngài dạy, những phép lạ Ngài làm hẳn đã rất quen thuộc với những con người ở đó. Vậy mà, vô tín vẫn xảy ra!

Ngài còn nói đến các thành ngoại bang Tyrô và Siđon - ngày nay là Lebanon - rằng, nếu những con người ở đó đã chứng kiến ​​những gì Ngài nói, Ngài làm thì họ đã ăn năn từ lâu như những người ngoại giáo Ninivê đã ăn năn khi nghe Giôna rao giảng. Tyrô và Siđon hầu như chỉ được Ngài đến thăm một lần trong thời gian rất ngắn; vì vậy dân thành ở đó không có cơ hội chứng kiến ​​những phép lạ Ngài làm hoặc lời Ngài dạy, không như những người thuộc các thành được đề cập ở trên.

Chúa Giêsu còn đi xa hơn, “Ai nghe anh em là nghe Thầy; ai khước từ anh em là khước từ Thầy; mà ai khước từ Thầy là khước từ Đấng đã sai Thầy!”. Nói cách khác, lắng nghe các sứ giả của Chúa Giêsu là lắng nghe chính Ngài; từ chối các sứ giả của Ngài là từ chối Ngài và từ chối Thiên Chúa.

Trong thời đại của chúng ta, có lẽ nên nhấn mạnh rằng, những “sứ giả” đó không chỉ là Giám mục, Linh mục và tu sĩ, nhưng bao gồm tất cả Kitô hữu, những người chân thành rao giảng Phúc Âm bằng lời nói và cuộc sống mình. Vậy sẽ không hại gì khi chúng ta lắng nghe những lời cảnh báo - “Khốn cho ngươi!” - dành cho mình. Thử tự hỏi, bạn và tôi đã thực sự đáp lại lời kêu gọi của Ngài trong Phúc Âm tốt thế nào; chúng ta cởi mở đến đâu để lắng nghe thông điệp Tin Mừng đến với mình từ những người khác? Chúng ta cam kết chấp nhận, sống và chia sẻ Phúc Âm đó với người khác làm sao? Và có đúng không khi nói rằng, biết bao nhiêu người ở những nơi khác trên thế giới, trên đất nước chúng ta, xã hội chúng ta, nếu được ban cho những gì chúng ta đã được, được nghe những gì chúng ta đã nghe, hẳn họ đã đáp lại rộng lượng hơn nhiều so với những gì chúng ta đã làm?

Kính thưa Anh Chị em,

“Khốn cho ngươi!”. Chúa Giêsu khiển trách các thành và cả chúng ta chỉ vì sự ‘tự mãn’. ‘Tự mãn’ không bao giờ có chỗ trong đời sống Kitô hữu. Chúng ta đã được ban cho quá nhiều, nên cũng được kỳ vọng nhiều hơn. Như Ngài đã nói ở những nơi khác, chúng ta có thể sẽ rất ngạc nhiên khi thấy những người khác - những người chưa bao giờ có cơ hội trực tiếp nghe Phúc Âm - đi trước chúng ta vào Vương Quốc của Ngài.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con bị Satan đánh lừa khi con trở nên ‘tự mãn’, vô tín. Cho con biết quỳ gối cảm tạ hồng ân Chúa mỗi ngày!”, Amen.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây