ÁO ĐƠN MÙA RÉT

Thứ bảy - 15/08/2020 05:36 |   820
Năm 2019, Trang Nhà đã giới thiệu đến độc giả CỔ HỌC TINH HOA Quyển Nhất. Nay, xin kính mời tham khảo tiếp Quyển Nhị. (xin gửi Nhời Bình qua email: binhbalme@gmail.com)

ÁO ĐƠN MÙA RÉT

Mẫn Tử Khiên mồ côi mẹ từ thuở nhỏ. Mẹ kế sinh được hai con giai, chỉ yêu con đẻ mà ghét Tử Khiên.

Mùa đông tháng giá, mẹ kế không cho Tử Khiên mặc áo mền bông, chỉ cho mặc áo mền hoa lau. Một hôm Tử Khiên đẩy xe hầu cha, cha thấy co ro run rảy thì quở mắng. Tử Khiên nín không dám nói. Cha giận đánh, ngờ đâu áo rách, bật hoa lau ra.

Cha thấy thế căm giận người vợ kế, bạc đãi con mình, liền muốn đuổi đi.

Tử Khiên khóc mà van rằng:

- Dì con mà còn ở lại, thì chỉ một mình con rét. Dì con mà phải đuổi đi, thì ai may vá cho chúng con, có nhẽ ba anh em đều không có áo, phải chịu rét cả.

Cha nghe nói, cảm động, bèn thôi không đuổi người vợ kế nữa. Và tự đó người vợ kế cũng có lòng thương yêu Tử Khiên như thương yêu con đẻ vậy.

THUYẾT UYỂN

GIẢI NGHĨA

- Mẹ kế: tức là mẹ ghẻ.

- Bạc đãi: xử với ai một cách đơn bạc không còn chút tình nghĩa nào nữa.

NHỜI BÀN

Thói thường, dì ghẻ đối với con chồng, phần nhiều là hay bạc ác. Đó là hạng nan hóa, ta chẳng nói làm chi. Đến như con chồng, không kể những đứa thơ dại, có nhiều đứa nhớn tuổi, hoặc vì ghen tức, hoặc vì kình địch mà gây ra cái nền loạn trong nhà, cái mối khổ cho cha, thực cũng không phải là ít. Bởi vậy lắm khi cái tội không thể qui cho cả một mình dì ghẻ được.

Như truyện Mẫn Tử Khiên đây, nếu cứ theo thế tình mà xử, thì chồng bỏ vợ, con mất mẹ, anh em sau này hóa ra cừu thù, gia đình tránh sao khỏi nỗi tan nát. Nhưng Mẫn Tử Khiên lại là một người con biết cách ăn ở mà cảm được lòng cha, hóa được nết xấu dì ghẻ, gây được tình thân anh em dị bào, gia đình được nhờ đó mà đoàn viên hoà thuận. Thực là một cái gương sáng cho đám con chồng thiên hạ muôn đời về sau vậy.
 

Cổ Học Tinh Hoa - Nguyễn Văn Ngọc và Trần Lê Nhân biên soạn
theo bản in của Vĩnh Hưng Long Thư Quán xuất bản năm 1928


NHỜI BÌNH

Đọc ÁO ĐƠN MÙA RÉT chợt nhớ bài MÙA NỰC MẶC ÁO BÔNG của Trần Tế Xương:
Bức sốt nhưng mình vẫn áo bông,
Tưởng rằng ốm dậy hoá ra không!
Một tuồng rách rưới con như bố,
Ba chữ nghêu ngao vợ chán chồng.
Đất biết bao giờ sang vận đỏ?
Trời làm cho bõ lúc chơi ngông!
Gần chùa gần cảnh ta tu quách,
Cửa Phật quanh năm sẵn áo sồng.

(xin gửi Nhời Bình qua email: binhbalme@gmail.com)

THẮC MẮC
ÁO ĐƠN MÙA RÉT - ÁO BÔNG MÙA NỰC, ở đời sao lắm chuyện dở hơi?

GIẢ NHỜI

ÁO ĐƠN MÙA RÉT
là do:
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời dì ghẻ mà thương con chồng.

ÁO BÔNG MÙA NỰC
là do:
Tôi chẳng có chi một chữ nghèo
Ai mua tôi bán chẳng kỳ kèo

Số nghèo làm chẳng nên giàu,
Thức khuya dậy sớm cho đau xương sườn.

Đọc thêm tại: https://www.tudiendanhngon.vn/ca-dao/viec-doi-so-phan © TuDienDanhNgon.vn


(xin gửi thêm Nhời Bình qua email: binhbalme@gmail.com)

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây